Đề Xuất 6/2023 # Đọc Chương 23: Thoát Chết # Top 9 Like | Duhoceden.com

Đề Xuất 6/2023 # Đọc Chương 23: Thoát Chết # Top 9 Like

Cập nhật nội dung chi tiết về Đọc Chương 23: Thoát Chết mới nhất trên website Duhoceden.com. Hy vọng thông tin trong bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu ngoài mong đợi của bạn, chúng tôi sẽ làm việc thường xuyên để cập nhật nội dung mới nhằm giúp bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất.

–PHẬP–

Một tiếng đâm buốt tai kéo theo thứ chất lỏng hôi tanh kia chảy từng giọt dọc theo lưỡi dao mà thoát khỏi nơi khoang bụng, nhưng người bị đâm trúng không phải là Cự Giải tôi mà là…Xử Nữ…!! Nhìn cô ấy đau đớn, rồi lại nhìn dòng nước ấm nóng màu đỏ thẫm đang thấm đẫm qua lớp áo mỏng mà tâm can tôi cũng không khỏi thắt lại, nó quặn lên trong tôi thứ cảm xúc hư vô là khi mình chỉ có thể trơ mắt nhìn người con gái mình vô cùng yêu thương trọng thương vì bảo vệ mình. -Chạy…chạy mau thôi…đứng lên ngay !! -Làm sao được ?! Cậu như thế này…?!!…AH ! Tôi cứ ngõ bị đâm nhát chí mạng thế thì có nói cũng khó nhưng mà ai ngờ…Xử Nữ dù trên mặt vẫn không khỏi nhíu mày vậy mà lại đứng dậy một cách mạnh mẽ, nắm chặt tay tôi chạy một mạch khiến tôi kinh ngạc không nói nên lời. Tuy nhiên đằng sau Song Ngư đang đuổi theo chúng tôi rất nhanh chóng, đôi mắt ấy…chứa đầy sự cô độc… -Hahahaha, để xem các người còn chạy đi đâu được đây ? Một là nhảy xuống vực, hai là hãy ngoan ngoãn nghe lời ta !! Không xong rồi, phía sau chúng tôi là vực sâu hun hút chỉ có sương mù và vài cành cây chơi vơi. Nếu mà nhảy xuống thì chỉ có nước chầu ông bà, còn ở lại với Ngư nhi thì cũng chết không toàn thây, nói chung là chọn lựa nào cũng đem đến kết cục là gặp tử thần ! Ơ kìa Xử Nữ, sao cậu lại cười ? Bất giác một nụ cười quá đỗi bao dung nở trên khuôn mặt trầy trụa của Nữ nhi mà hướng về Ngư nhi, một cảm xúc nhất thời trong tôi không nói nên lời… -Chị à…* hộc* bây giờ em…không còn đủ sức…nói nữa rồi…* hộc*…nhưng đợi sau thì chị sẽ hối hận nếu nghe được những lời này đấy !…* hộc*…còn giờ… -Này không lẽ em định…?!! chúng tôi lỗi chị Song Ngư… Một cuộc đối thoại ngắn vô cùng khó hiểu diễn ra giữa Xử Nữ và Song Ngư cuối cùng cũng kết thúc…và…trong một khắc Xử Nữ nhắm mắt lại, ôm chặt lấy tôi và quay lưng lại cho chính mình rới xuống cái vực thẳm đầy oan trái kia làm chính tôi bị doạ đến kinh người, chỉ biết nép chặt vào lòng cô ấy mà không ngừng la hét… -ÁÁAAaa…... . .

Aiii ui, cả người mình ê ẩm hết rồi…Tôi dần nhận thức được mọi thứ xung quanh mình, đau quá, đây là đây mà sao lạnh thế này ? Màn sương dày đặc đang thấm vào người tôi, nó đang che khuất đi sự nguy hiểm đang rình rập giữa chốn vực thẳm này và…Ôi trời Xử Nữ đâu rồi ? Cô ấy đâu rồi ? Sương chắn tầm mắt của tôi khiến tôi chỉ có thể lần mò như người mù, hẳn là cũng văng không xa lắm ! -Xử Nữ ! Xử Nữ !-tôi cố gân cổ lên gọi tên cô ấy, mặc dù biết cái hi vọng cô ấy sẽ đáp lại là hoàn toàn không thể. Vì nếu tôi lành lặn thế này trong khi rơi từ độ cao hơn 50m đó thì có thể Nữ nhi cũng tan xác rồi chăng ? Sau hơn 20′ tìm kiếm thì sương cũng tan bớt, nhờ vậy mà tôi phát hiện ra cô ấy đang nằm ở một bụi rậm gần đó. Nhưng khi kéo Xử Nữ ra được thì tôi mới nhận ra đầu cô ấy bị chấn thương nặng, máu từ đỉnh đầu tuôn ra không ngừng, xương sườn cùng với tay chân tựa hồ cũng gãy cả cộng với vết đâm ở bụng…Tắt thở rồi ! -Xử Nữ…Ah không được…Xử…Xử Nữ…đừng chết mà…Làm sao đây !?? Tôi quỳ sụp xuống, luống cuống tìm cách làm máu ở đầu và bụng ngừng chảy nhưng dường như đều vô vọng. Vì nếu máu có ngừng đi chăng nữa thì xương đã gãy nặng như thế thì cũng chỉ có nước nằm chờ chết mà thôi. Tôi…tôi…không lẽ lại bỏ mặc cô ấy như vầy ? Tôi cảm nhận được cơ thể mình bắt đầu tê dại, từ não truyền đến những dòng máu như không còn lưu thông nữa. Đầu tôi bắt đầu thấy choáng, nỗi sợ hãi hoà lẫn đau xót khiến tôi buồn nôn vô cùng. Nước mắt vốn tuôn rơi giờ cũng cạn khô, đôi mắt đỏ ngầu và đôi bàn tay nhỏ bé chỉ biết ôm chặt lấy thân thể vẫn còn quá đỗi ấm của Xử Nữ…..Ấm ?….Sao lại còn ấm được ta ?….Chết rồi cơ mà ? -Ack ngộp thở quá Cự Giải !! Thả tớ ra !! -Ôi mẹ ơi cậu….!!? Xử Nữ bất ngờ mở to cặp mắt, vùng vẫy làm tôi kinh hãi lập tức nhảy hẳn ra tận 8m ! Cái gì thế này ? Người bình thường mà tan nát kiểu đó thì không đời nào lại còn bảo ngộp thở được ! Nhưng tôi lại bắt đầu khóc…không phải sợ hãi mà là vui mừng khôn xiết, cậu ấy đã sống lại ! Xử Nữ đã trở về với tôi rồi !! Nhưng bỏ qua cái đó đi vì chi tiết cậu ấy sống lại với cái bo đì thế kia thì đúng là doạ người… -…..Cậu…cậu là…là ma hay zombie vậy ? -Ờ là cả hai !-Câu trả lời quái lạ ? Cậu ấy không nhìn thấy mình đang nghiêm túc hay sao mà giỡn ?…*Crốp*…*Crack* -Ôi giời bẻ lại mấy cái xương đúng là thoải mái hơn thật ! * Rộp* Còn khúc xương sườn này nữa, nãy giờ đâm vào phổi đau ghê !! * Kịch* …….°□°…. “Nghiêm túc đi !! Có cách chữa bệnh kì dị đó sao ??! =_=

Đọc Chương 1: Cái Chết Của Ngọc Quý Phi

– Ái phi! Sao nàng lại bỏ trẫm ra đi. Trẫm thực sự sai rồi. Trẫm đã sai khi không tin tưởng nàng. – Nam nhân vận long bào đang ngồi sụp xuống nền đất lạnh giá và ôm một nữ nhân mặc xiêm y màu trắng tinh khiết vào lòng. Nàng ấy thực sự đẹp, đẹp tựa như tiên. Tiếng khóc từ những hạ nhân bên dưới vang lên tạo nên một khung cảnh thực sự bi thương. Tại sao họ lại khóc? Họ khóc vì người nữ nhân ấy đã chết. Nàng là Ngọc Quý Phi, Ngọc Thiên Yết, con gái của Trấn Quốc Đại tướng quân đã tử trận được hoàng thượng yêu quý phong làm Quý Phi. Người con gái được mệnh danh là nữ nhân có nét đẹp khuynh quốc khuynh thành và có thể nói là mỹ nhân có nhan sắc tuyệt vời nhất Hoàng Vĩ Quốc. – Hoàng Thượng, xin người bớt đau buồn. Hãy bảo trọng long thể. – Một vị nữ nhân khác mặc một bộ đồ màu đỏ thêu hình phượng hoàng, trâm cài bằng vàng cũng khắc hình phượng hoàng. Vừa nhìn vào có thể đoán đây là vị Hoàng Hậu của Hoàng Vĩ Quốc. Nàng ta cũng xinh đẹp nhưng vì son phấn khá nhiều nên nét đẹp bị lu mờ. Nếu so sánh nhan sắc của Hoàng Hậu và Ngọc Quý Phi thì Ngọc Quý Phi vẫn hơn. – Nàng câm miệng cho trẫm. Tại sao chưa có sự cho phép của trẫm mà nàng dám ban rượu độc cho Yết Nhi hả. – Hoàng thượng tức giận, quát thẳng vào mặt Hoàng Hậu. – Thần thiếp chỉ giúp đỡ cho người thôi. Thần thiếp biết người bận trăm công nghìn việc nên việc cỏn con trong hậu cung thiếp muốn tự giải quyết không phiền đến người. – Hoàng Hậu mặt trắng bệt vì rất ít khi Hoàng Thượng nói lớn tiếng với nàng ta. – Vân Nhi, trước khi Ngọc Quý Phi uống chén rượu độc thì nàng có nói gì không? – Triệu Bắc Giải ( tên của Hoàng Đế) không quan tâm đến lời biện minh của Hoàng Hậu mà quay sang nhìn vị nô tì thân cận của Thiên Yết và được Thiên Yết coi như là muội muột ruột. – Dạ thưa có ạ – Vân Nhi khóc nức nở. – Nàng nói gì? – Bắc Giải lau nhẹ vệt máu còn vương trên môi của Thiên Yết. – Nương nương nói … ” Triệu Bắc Giải! Đời này kiếp này Ngọc Thiên Yết chỉ mãi yêu mình chàng nhưng thiếp cũng hận chàng” – Vân Nhi vừa nói vừa rơi lệ. – Tất cả lui ra đi. Hoàng Hậu nàng cũng lui đi. Ngày mai ta sẽ xử lí nàng. Riêng Vân Nhi, ngươi ở lại đây với ta. Ta có chuyện muốn hỏi – Hoàng Thượng ra lệnh. Mọi người dần dần lui ra. Ngọc Quý Phi khi còn sống rất thương yêu hạ nhân, không kiêu căng nên bây giờ khi nàng chết mọi người ai ai cũng đau buồn và thương xót cho số phận của vị nương nương xấu số. – Vân Nhi! Ngươi có thể kể cho ta vì sao chủ tử của ngươi từ trần không? – Giọt nước mắt bắt đầu đọng trên khoé mi của Bắc Giải. Chàng ôm chắt nữ nhân thuần khiết như hoa sen vào lòng. – Dạ vâng – Vân Nhi ngạc nhiên nhìn Hoàng Thượng. Hoàng Thượng là một nam nhân tuấn tú nhưng lại lãnh khốc, vô tình chưa từng rơi lệ vì ai. Hôm nay nàng đã chứng kiến cảnh Hoàng Thượng khóc vì nương nương của mình. Hoàng Thượng thực sự yêu nương nương. ~~~~~~ Hai canh giờ trước tại Ngọc Phụng Cung ~~~~~~~

– Tỷ tỷ! Người đừng buồn nữa mà. Đừng khóc! Khóc sẽ xấu lắm – Vân Nhi đang ôm Ngọc Quý Phi và lấy khăn tay lau nước mắt trên khuôn mặt của Thiên Yết. Sở dĩ Vân Nhi kêu Thiên Yết là tỷ tỷ vì nàng đã ra lệnh cho Vân Nhi kêu nàng là tỷ tỷ. – Vân Nhi! Hoàng thượng không tin tưởng tỷ. Ngài ghét tỷ! Ngài hận tỷ! – Ngọc Thiên Yết nhận lấy chiếc khăn từ Vân Nhi để lau lệ. Khoảng 2 tháng trước Ngọc Quý Phi đã mang cốt nhục của Hoàng Thượng nhưng 2 ngày trước Ngọc Thiên Yết đã bị Hoàng Hậu và Huỳnh Quý Phi làm cho sảy thai vì Ngọc Quý Phi là sủng phi của Hoàng Thượng mà bây giờ lại còn mang con của ngài thì chẳng khác nào Hoàng Hậu hiện tại sẽ bị phế và nàng lên nắm ngôi làm chủ hậu cung cơ chứ nên hai người họ quyết định làm cho Ngọc Quý Phi xảy thai. Hoàng Thượng rất tức giận nhưng Ngọc Quý Phi vì nghĩ cho Hoàng Thượng nên không muốn chàng trừng phạt họ. Hoàng Hậu là con của Vương Thừa Tướng còn Huỳnh Quý Phi là cháu gái của Huỳnh Tướng Quân. Nếu Hoàng Thượng trừng phạt Hoàng Hậu và Huỳnh Quý Phi thì gia đình họ sẽ không để yên và tìm cách làm sụp đổ thế lực của Hòng Thượng và ngài sẽ bị phế ngôi. Nhưng Hoàng Thượng lại hiểu ngầm nàng không muốn có con với ngài nên ngài đã tát nàng và không còn đến cung nàng hay nói chuyện với nàng nữa. – HOÀNG HẬU NƯƠNG NƯƠNG VÀ HUỲNH QUÝ PHI NƯƠNG NƯƠNG GIÁ ĐÁO …. – Giọng nói của Viên Công Công vang lên khiến Thiên Yết dừng khóc và lau hết nước mắt trên khuôn mặt để không cho họ biết mình vừa khóc.Hoàng Hậu hôm nay mặc một bộ xiêm y thêu hình phượng hoàng để chứng minh địa vị. Huỳnh Quý Phi thì vận Lam y.– Ngọc Quý Phi tham kiến hai vị tỷ tỷ – Nàng quỳ xuống hành lễ. – Hỗn xược! Từ khi nào ta là tỷ tỷ của ngươi thế – Hoàng Hậu liếc nhìn người con gái đang quỳ. – Thần thiếp thật thất kính. Mong Hoàng Hậu và Huỳnh Quý Phi bỏ qua – Thiên Yết vẫn cúi mặt – Thôi ngươi đứng lên đi. Hôm nay bọn ta đến đây có chuyện quan trọng hơn muốn đến gặp ngươi – Huỳnh Quý Phi cười khinh bỉ. – Hạnh ma ma đem đồ ta đã chuẩn bị ra đây – Hoàng Hậu phất tay. Hạnh ma ma hiểu ý đón lấy một chiếc khay được trùm khăn đỏ từ tên thái giám – Dạ đây thưa Hoàng Hậu – Dung ma ma khẽ gật đầu. Huỳnh Quý Phi lấy chiếc khăn trùm màu đỏ ra. Bên trong là một bình rượu làm bằng vàng và một ly rượu. – Ngọc Quý Phi! Khi ngươi thấy bình rượu này thì chắc có lẽ ngươi cũng hiểu sự tình nhỉ – Hoàng Hậu rót rượu ra chiếc ly. – Thần thiếp ngu muội không hiểu ý Hoàng Hậu – Thiên Yết mặt trắng bệt nhìn bình rượu. Phải chăng đây là rượu độc? Phải chăng Hoàng Thượng tuyệt tình ban chết cho nàng? Nàng không tin. Nàng thực sự không tin chuyện đó sẽ xảy ra. – Đây là loại rượu độc Hạc Đỉnh Hồng không có thuốc giải. Hoàng thượng sai ta ban tử cho ngươi bằng rượu độc. Nếu ngươi không uống là kháng chỉ – Hoàng Hậu ra lệnh cho nô tì thân cận cầm ly rượu đưa đến cho Thiên Yết – Thần thiếp sẽ uống – Nàng cầm lấy ly rượu. Nước mắt ướt đẫm gò má của nàng. Nàng không ngờ Hoàng Thượng lại tuyệt tình như thế. Nàng cảm thấy mình thật ngu ngốc khi đã phải lòng bậc đế vương. Nàng hận chàng.

– Nương nương… Người không thể uống – Vân Nhi nắm chặt lấy cánh tay của Ngọc Quý Phi và lắc đầu – Đây là lệnh của Hoàng Thượng. Ta không thể kháng chỉ – Nàng kiên quyết nâng ly rượu lên. Nàng cảm thương cho số phận của mình. Nàng thật hối hận khi đã bước vào Hậu cung. Nàng sai khi yêu chàng. Bầu trời đã tối . Mưa bụi lất phất ở ngoài cung đình. Trời giá lạnh nhưng lòng người khi hết yêu lại còn lạnh hơn. Nàng khẽ cười dốc ngược ly rượu. Cảnh ban chết thật thê lương mà mỹ lệ. – Triệu Bắc Giải! Đời này kiếp này Ngọc Thiên Yết chỉ mãi yêu mình chàng nhưng thiếp cũng hận chàng – Ngọc Quý Phi cất lên câu nói cuối cùng và ngã xuống nền lạnh giá, máu đã chảy ra từ miệng nàng và vương trên khoé môi. Vân Nhi nhanh chóng chạy đến Ngự Thư Phòng để thông báo cho Hoàng Thượng còn Hoàng Hậu và Huỳnh Quý Phi đã về cung của mình trong sự đắc ý để lại Ngọc Thiên Yết còn nằm trên đất cùng với tiếng khóc của hạ nhân. – Ngô Công Công! Xin người hãy thông báo cho Hoàng Thượng có nô tì Ngọc Phụng Cung đến có tin cần thôi báo – Vân Nhi khóc lóc chạy đến Ngự Thư Phòng và quỳ xuống cầu xin Ngô Công Công. – Được rồi! Ta sẽ vào thông báo cho Hoàng Thượng – Ngô Công Công đỡ Vân Nhi đứng dậy – Hoàng thượng có người từ Ngọc Phụng Cung muốn diện kiến ạ – Ngô Công Công quỳ xuống – Cho vào – Hoàng Thượng gật đầu. – Hoàng Thượng! Cầu xin người cứu chủ tử. – Vân Nhi đập đầu xuống đất đến chảy máu – Yết Nhi có chuyện gì? Nói mau ! – Bắc Giải rời khỏi chỗ ngồi và đỡ Vân Nhi lên – Ngọc Quý Phi đã bị Hoàng Hậu và Huỳnh Quý Phi ban rượu độc – Vân Nhi vừa nói vừa khóc và sau đó Hoàng Thượng đã chạy nhanh đến Ngọc Phụng Cung. ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ – Hoàng Thượng! Phận làm nô tì nên việc này đúng là không nên nói. Nhưng chủ tử của nô tì thực sự yêu người – Vân Nhi lấy tay lau nước mắt.

– Trẫm sai rồi. Trẫm đã không tin tưởng nàng. Vân Nhi đứng dậy, bước đến bàn trang điểm và mở hộc tủ ra, lấy từ trong đó ra một lá thư để đưa cho Hoàng Thượng. – Thưa Hoàng Thượng! Đây là lá thư của nương nương trước khi chết đã từng viết nhưng người không dám gửi cho Hoàng Thượng. Nương nương đã có ý định tự tử sau khi bị xảy thai.” Gửi cho Hoàng Thượng người thần thiếp yêu,Khi chàng nhận được lá thư này thì cũng có nghĩa là thiếp đã đi xa. Thiếp đã đoán trước được việc này. Thiếp biết khi thiếp mang thai thì chàng sẽ rất vui và hạnh phúc, thiếp cũng thế! Nhưng thiếp là một vị nương nương thì làm sao có thể yên bình đến khi hài tử được sinh ra cơ chứ! Mất con, thiếp đau buồn lắm chứ! Nhưng thiếp không muốn vì mình mà chàng bị mất thế lực trong triều đình. Chàng nghe đây! Đời này kiếp này Ngọc Thiên Yết chỉ yêu một mình chàng, tim của thiếp thuộc về chàng. Nếu được thì thiếp mong kiếp sau được ở cạnh chàng và chăm sóc chàng như thiếp đã từng” – Vân Nhi à! Nương nương nhà các ngươi thực sự muốn tự tử – Dạ vâng. Nhưng chúng nô tì đã ngăn lại kịp thời. – Hồi cung – Bắc Giải bồng xác Thiên Yết lên. ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ Qua hôm sau, Hoàng đế Hoàng Vĩ Quốc ban một số lệnh:Phát tang 10 ngày để tỏ lòng tôn kính với Ngọc Quý Phi và chôn cất nàng vào Hoàng Lăng nơi chôn cất cho Hàong TộcPhế Hoàng Hậu và Huỳnh Quý Phi xuống làm cung nữ giặt đồ, mỗi ngày phạt 50 trượng nếu tự tử thì tru di cửu tộcNgọc Quý Phi được truy phong làm Hoàng HậuPhong con của Diêu Phi ( tỷ tỷ kết nghĩa của Ngọc Quý Phi) làm Thái TửPhong nô tì thân cận của Ngọc Quý Phi, Vân Nhi làm Khánh An Công Chúa~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~Đây chỉ mới là phần mở đầu. Miêu hứa sẽ không thiên vị một cung nào cả. Mong mọi người theo dõi và đóng góp ý kiến cho truyện của Miêu hay hơn và hấp dẫn hơn. Miêu đã gộp 2 chương 1000 chữ thành 1 chương 2000 chữ cho mọi người dễ đọc

Đọc Chương 23 : Chúng Ta Đã Gặp Nhau Rồi!

em cũng nói được thế? – Có khi lại thật đấy. – Bảo Bình khẽ mỉm cười, ánh mắt lạnh lẽo lại hiện lên sự một tia ánh sáng ấm áp. – Em sẽ rất hạnh phúc nếu tình cảm của anh là thật. Em không mong tình yêu này giống như trong cổ tích nhưng chỉ mong nó đều là sự chân thành. – Nó vốn không hề có sự cổ tích nào cả, vì anh đã mang tất cả sự lãng mạn ấy ra đời thực rồi. Cổ tích và đời thực cách nhau rất xa nên anh chỉ biết dâng tặng em trái tim anh giống như cái cách hoàng tử phải lòng công chúa thôi. – Dẻo miệng vừa thôi. …. – Sau đó cả 3 người Thiên Sư, Thiên Tử và Thiên Ngư đều nói có chuyện quan trọng cần giải quyết nên đã rời đi cả rồi. – Kim Ngưu tiếp lời. – Điều chị nói là thật sao, Xử Nữ? – Bảo Bình không quên vấn đề quan trọng nhất hiện giờ. Cô bước đến lay mạnh vai Xử Nữ vẫn còn đang bối rối. – Họ mang dòng máu phép thuật? – Chị không chắc nhưng hơn 90% là thế. Bạch Dương đã nói rằng Tiểu Thiên từng tỏa ra năng lượng phép thuật khi đang tức giận. – Đúng vậy, khi đó, em cũng cảm nhận được. – Cự Giải nhanh chóng khẳng định. – Chỉ khi giận thôi, còn những lúc khác thì không. – Ý chị là họ đã che giấu năng lượng phép thuật trước mặt người khác nhưng khi cảm xúc dâng trào thì không ngăn được mà bộc phát đúng không? – Kim Ngưu nhận ra sự việc, lập tức vỗ tay lớn, gương mặt lộ rõ vẻ ngạc nhiên. – Chị nghĩ thế. – Thì ra là vậy sao. – Bạch Dương chợt ồ lên. Bảo Bảo Bình xoa cằm suy luận. – Theo như chị nói, Tiểu Thiên có phép thuật, nghĩa là những người anh của con bé cũng vậy. Họ đã che giấu thân phận thật do một lí do nào đó và họ có thể là con lai hoặc con thuần chủng? – Đúng vậy. – Xử Nữ gật gù. – Hơn nữa, rất khó có người bình thường nào quen biết với người thuộc Hội đồng Chính phủ, nhưng họ thân thiết với Thiên Yết là thành viên cấp cao và thậm chí là những thành viên của Hậu Duệ Ma Pháp. – Vậy tại sao họ lại phải giấu chúng ta? – Cự Giải nắm chặt hai tay, nét mặt vô cùng lo lắng và bất an. – Vì sao ư?

“Lí do vì chúng tôi thật sự cũng rất muốn biết đấy!” Cùng lúc đó, hai thế lực đối đầu, Gia tộc Pháp sư Siêu linh và Nhất Thiên Đại Gia Tộc, đã giáp mặt nhau. Kẻ đứng đầu Tứ Thiên Vương, Lạp Hộ, cất giọng mang đầy hứng thú cùng sự tàn nhẫn khát máu. – Cuối cùng, chúng ta đã gặp nhau rồi, Lục vương Nhất Thiên Đại Gia Tộc! * * *

Giới tính : Nam Tuổi : 25 Chiều cao : 1m85 Sức mạnh phép thuật : bóng tối, siêu linh, điều khiển, hắc nguyên tố, hủy diệt Sức mạnh Chòm sao : Orion

Thiên Lô : Giới tính : Nữ Tuổi : 23 Chiều cao : 1m73

Sức mạnh phép thuật : bóng tối, siêu linh, thế thân, điều khiển, biến thân Sức mạnh Chòm sao : Fornax

Thời gian yên bình đã quá lâu! Kết thúc tổng quát quá trình chuẩn bị! Lúc giao chiến đã đến! Ánh sáng và bóng tối gặp nhau… Những kẻ chưa bao giờ đội trời chung… Máu rơi, lệ đổ… Và đây chính là mở đầu…cho những ngày không yên bình…Tứ Thiên Vương VS Lục Vương Gia tộc Pháp sư Nhất Thiên Siêu linh Đại Gia TộcThánh Chiến ! Đếm ngược !

Truyện (12 Chòm Sao) Sống Hoặc Chết Chương 4

Tác giả: Black_yoochan

Chương 4: Rắc rối ngày khai giảng

“Chị à! Chị nghe em nói đi mà!”

Người vừa nói là một cô gái có mái tóc màu đen dài ngang vai nổi bật lên đôi con ngươi màu đỏ như máu. Cô mặc trên người là bộ đồng phục của lớp S. Màu đen kết hợp với viền đỏ tạo nên một vẻ đẹp huyền bí nhưng cũng không đối lập. Bộ đồng phục của lớp S đặc biệt ở chỗ là phần váy đằng sau kéo dài xuống và được xẻ làm hai tà trông thật đẹp. Quả thực nhìn vào không khác gì một quý tộc khiến nhiều người phải cúi đầu. Người này không ai khác chính là Cự Giải – một thành viên của lớp S.

Trái ngược lại với Cự Giải là Ma Kết. Mặc dù là chị em song sinh nhưng suy nghĩ của họ luôn trái chiều nhau. Họ bất đồng về quan điểm cũng chính vì lý do đó mà họ mới có cuộc gặp mặt như thế này. Ma Kết là một thành viên của lớp E. Trái ngược với lớp S là những bộ đồng phục mang hơi hướng Hoàng gia thì đồng phục lớp E lại đơn giản hơn nhiều, vẫn màu đen đó, vẫn viền đỏ đó nhưng lại là một thứ bậc khác. Thứ bậc của kẻ kém cỏi và cam chịu.

Ma Kết dựa vào lan can, tay cầm điếu thuốc nói:

” Mày muốn nói gì thì nói nhanh đi!”

” Chị đừng hút thuốc nữa mà! Nó rất độc, không tốt cho sức khỏe của chị!”

” Tao làm gì là việc của tao. Mày theo tao lên tận đây cũng chỉ nói vài lời vô bổ như vậy thôi sao?”

Cự Giải nhíu mày, khuôn mặt khổ sở nói như hét:

” Chị đừng nói như vậy! Ba Long không xấu như chị nghĩ đâu!”

Ba?

Ma Kết nhíu mày khó chịu gằn giọng nói: ” Nhanh thật chưa gì mày đã gọi ông ta là ba! Mày cũng nhớ tốt thật ha! Tao đã từng nói gì chẳng lẽ mày lại quên?”

” Em không quên! Em không hề quên dù chỉ một chữ. Dù chị không chấp nhận ba Long còn mẹ thì sao? Chị định bỏ bà ấy luôn à?”

” Mày im đi! Con đàn bà đó không xứng làm mẹ tao! Mày nghe rõ chưa? Mẹ? Thật nực cười làm sao? Mẹ tao bà ta chết lâu rồi mày hiểu chưa!”

” Chị!!!”

” Cự Giải đây cũng là lần cuối cùng tao gọi tên mày. Trước khi tao còn nhẫn nhịn được thì cút xuống. Tao không cần mày phải dạy đời về với gia đình mới của mày đi.”

Nghe vậy, Cự Giải đang định nói gì đó thì có tiếng loa thông báo vang lên:

” Tất cả các em học sinh tập trung theo phân bố lớp học! Chúng ta chuẩn bị bắt đầu buổi khai giảng cho năm học mới cũng như là buổi lễ ra mắt chào đón các thành viên lớp S!”

Cự Giải xuất hiện ở phía sau sân khấu đúng lúc tiếng loa thông báo vừa rứt. Cô thở dài chán nản…

Hàng nghìn học sinh đổ xô ra dãy ghế lớp mình. Sân trường tràn ngập sắc màu rực rỡ. Ánh nắng ban mai xuyên qua các kẽ lá tạo nên một khung cảnh tuyệt vời làm sao.

Khi tất cả đã ổn định chỗ ngồi thì tiếng thông báo lại vang lên lần nữa:

” Hôm nay, thật vinh dự cho chúng ta khi thầy hiệu trưởng- người đã lâu không xuất hiện muốn đứng trước mặt toàn bộ học sinh đọc diễn thuyết cũng như phát biểu ý kiến. Chúng ta hãy cho thầy một tràng pháo tay thật to đi nào!”Ma Kết đứng trên tầng thượng nhìn xuống. Con người thật nhỏ bé làm sao, đứng ở góc độ này chẳng khác nào một đàn kiến sắp bị dẫm chết.

Ma Kết lần nữa lia đôi con ngươi màu đỏ xuống bên dưới sân khấu chờ đợi.

Từ trong cách gà, một người đàn ông mặc vest đen bước ra theo sau đó là 12 thành viên lớp S cùng một người phụ nữ trẻ. Người đàn bà đó không ai khác là mẹ cô và Cự Giải. Nhìn bà ta thay đổi, không còn dáng vẻ khổ sở khi ở cùng ba cô và trên hết đối với ba bà luôn nở nụ cười gượng gạo cùng ánh nhìn chán ghét.

Còn bây giờ… thì sao? Mặc trên người những bộ đồ đắt tiền, lúc nào rảnh thì đi Spa, shopping… Không phải lo về vấn đề tiền bạc. Chỉ cần ở với ông ta một đêm thì tương lai của bà không cần phải lo nghĩ gì! Con đàn bà ghê tởm rẻ tiền.

Ma Kết rít một hơi thật dài rồi nhả ra làn khói trắng bước xuống.

Cô thật chán ghét nơi này!

*~*

Cự Giải nhìn người đàn ông đó lắc đầu. Như hiểu được cô đang nói gì ông ta trao cho Cự Giải một nụ cười trấn an rồi mới cầm mic nói:

” Chào mừng các em đến với học viện SuWa. Ta tên Sư Long là hiệu trưởng của học viện cũng như sau này sẽ làm giáo viên chủ nhiệm của lớp S. Chắc các em cũng đã nhận được cuốn sách viết về SuWa rồi vì vậy ta cũng không nói nhiều. Chúc các em một năm học mới có kết quả thật là tốt. Nếu như vượt trội các em sẽ có cơ hội vào lớp S còn không thì ngược lại. Cánh cổng khu E luôn chào đón các em!”

Nói xong ông Sư Long liền đi xuống ghế ngồi của mình trầm tư như đang suy nghĩ chuyện gì đó. Ông có thể ngồi thảnh thơi như vậy cũng là nhờ có phó hiệu trưởng đang dẫn chương trình như một MC thực thụ trong khi nghề của bà ta lại là một giáo viên kiêm diễn viên.

Phó hiệu trưởng lên tiếng phá vỡ sự căng thẳng của lũ học trò bên dưới!

” Nào nào, để tiếp tục chương trình chúng ta hãy cũng chào đón 12 học sinh suất sắc nhất trong kỳ thi lần này cũng như chúc mừng cho họ khi là nhóm học sinh đầu tiên mở được cánh cửa lớp S mà trong mấy năm qua không ai có thể mở được!”

*~*

Đồng phục nữ lớp S

Đồng phục nam lớp E

Bạn đang đọc nội dung bài viết Đọc Chương 23: Thoát Chết trên website Duhoceden.com. Hy vọng một phần nào đó những thông tin mà chúng tôi đã cung cấp là rất hữu ích với bạn. Nếu nội dung bài viết hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!