Cập nhật nội dung chi tiết về Sư Tử ‘Ẩn Mình’ Trong Sa Mạc Cát Hạ Gục Linh Dương mới nhất trên website Duhoceden.com. Hy vọng thông tin trong bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu ngoài mong đợi của bạn, chúng tôi sẽ làm việc thường xuyên để cập nhật nội dung mới nhằm giúp bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất.
Hai nữ sinh hỗ trợ tiêm vắc xin, ân cần chăm sóc bệnh nhân COVID-19
TPO – Sau khi tham gia hỗ trợ tiêm vắc xin, Chân Dung và Anh Thư tiếp tục cùng nhau xông pha vào khu cách ly hỗ trợ các y bác sỹ điều trị, chăm sóc các bệnh nhân F0. Chấp nhận rủi ro có thể nhiễm bệnh, hai nữ sinh tận tình giúp đỡ, săn sóc người bệnh như người nhà của mình.
Những ‘chiến sĩ’ xung phong vào khu phong tỏa để giữ đường phố Thủ đô xanh, sạch
TPO – Có một đội ‘tình nguyện viên’ đặc biệt, đã vào khu vực phong tỏa phòng dịch COVID-19 để cách ly cùng người dân. Họ là những chiến sĩ thầm lặng để góp phần làm sạch môi trường, phòng chống lây lan của dịch bệnh.
Cả 3 miền đón mưa dông, thời tiết mát mẻ
TPO – Hôm nay miền Bắc, miền Nam và Tây Nguyên đón mưa dông, cục bộ có mưa vừa, mưa to đến rất to. Các tỉnh miền Trung từ chiều nay cũng đón mưa vàng giải nhiệt, chấm dứt chuỗi ngày nắng nóng kéo dài.
‘Dựng tóc gáy’ xem bên trong nhà thờ được trang trí bằng 40.000 bộ hài cốt
TPO – Nhà thờ Sedlec Ossuary ở Cộng hòa Séc là điểm đến nổi tiếng, chứa hơn 40.000 bộ hài cốt và được sử dụng để trang trí nhà nội thất bên trong.
Đón mưa dông diện rộng, miền Bắc mát mẻ
TPO – Hôm nay (24/8) mưa mở rộng ra các tỉnh miền Bắc, thời tiết mát mẻ, trong khi Nam Bộ, Tây Nguyên cũng có mưa lớn vào chiều và tối. Miền Trung vẫn đón nắng nóng gay gắt.
Nhiều bà nội trợ mở lò bánh mì tại gia kiếm thêm thu nhập mùa dịch
TPO – Tôm càng xanh, ốc hương rớt giá thảm. Hà Nội đang trong thời kỳ giãn cách, nhiều bà nội trợ mở lò bánh mì kiếm thêm thu nhập. Kia đặt mục tiêu bán 200.000 xe tại Ấn Độ trong năm tài chính 2022.
Video: Võ sĩ UFC tung cú đá ‘lốc xoáy’ khiến đối thủ bất tỉnh
TPO – Võ sĩ Ignacio Bahamondes đã có chiến thắng đầu tiên trước đối thủ Roosevelt Roberts tại UFC theo cách cực kỳ ấn tượng.
Võ sĩ Mexico đấm như ‘giã gạo’, hạ đo ván đối thủ sau 36 giây
TPO – Tay đấm Cesar Vazquez đã tung ra loạt 6 cú đấm cực mạnh để hạ knock-out đối thủ Hugo Torres tại sự kiện UWC 28 diễn ra vào hôm 14/8 vừa qua.
Người dân TPHCM đồng lòng ‘ở yên trong nhà’ chống dịch
TPO – Từ 0h ngày 23/8 TPHCM sẽ tăng cường các biện pháp giãn cách xã hội nâng cao theo tinh thần Chỉ thị 16 với phương châm xây dựng mỗi phường, xã, thị trấn; mỗi cơ quan, nhà máy, xí nghiệp là một pháo đài phòng, chống dịch, người dân là “chiến sĩ” trong phòng, chống dịch.
Bạch Dương &Amp; Sư Tử Chương 33: Nhân Mã (Hạ),
Người mẫu cao gầy đứng trước tấm phông màu xám trắng, dù rằng khuôn mặt trang điểm đậm mà lòe loẹt, nhưng không thể che giấu khuôn mặt trẻ trung và đầy tính trẻ con. Tử Mặc cúi đầu điều chỉnh tiêu cự xong, sau đó ngẩng đầu, nói với cô gái trước ống kính: “Cười đi, hoặc là thể hiện ra bất cứ biểu cảm gì mà cô cảm thấy vui vẻ.”
Lúc ăn trưa, Tử Mặc nhận được điện thoại của Hạng Tự.
“Chuyến bay của anh vào tám giờ tối.” Anh lại phải đi thi đấu, rời khỏi thành phố này, chẳng biết tại sao, lần đầu tiên cô nghe được chút thương cảm trong giọng của anh.
“À…”
“…”
Hai người đều im lặng, cứ im lặng như vậy. Một lát sau, Hạng Tự bỗng nhiên thấp giọng nói: “Em…có thể đến tiễn anh không?”
“…” Cô giơ tay nhìn đồng hồ trên cổ tay, chẳng nói gì.
“Thật ra…”
“…”
Anh như là do dự vài giây, mới nói tiếp: “Anh đã muốn nói những lời này với em từ lâu…bắt đầu từ rất lâu trước kia.”
Tử Mặc cắn môi, nghĩ thầm: nhưng anh chưa bao giờ nói…
“Có thể chứ?” Anh dè dặt hỏi, “Anh nghĩ đây là một thỉnh cầu nhỏ bé, không phải rất khó làm…”
“…Được rồi.” Cô lại giơ tay nhìn đồng hồ, đồng ý.
“Sáu giờ anh ở sân bay đợi em.” Giọng anh nghe ra rất hưng phấn, nhưng không muốn để cô phát hiện.
“Ờ.”
Cả buổi chiều, Tử Mặc không ngừng hối thúc mọi người bên cạnh, lúc chờ đợi có thời gian trống, cô cảm thấy mình hơi giống Cố Quân Nghi, thế là cô chợt nhận ra, mấy năm qua mình luôn nằm dưới vây cánh của chị ta, làm chuyện muốn làm, mà chị ta thì sao, mất đi giấc mộng, nhưng vẫn phải tiếp tục thẳng lưng, mỉm cười với cuộc sống.
Là một người đứng ngoài, Tử Mặc không thể tán thành hành động phản bội hôn nhân của Cố Quân Nghi, thế nhưng là một người bạn, tự đáy lòng cô cảm kích vì những gì chị ta đã làm cho mình.
Cô có một ý tưởng, không biết nên dùng từ ngữ thế nào để bày tỏ, có lẽ cả đời cũng sẽ không nói với Cố Quân Nghi, nhưng ở đáy lòng cô, cô sẵn lòng làm bất cứ chuyện gì mình có thể làm cho chị ta.
Người mẫu trở lại trước ống kính lần nữa, bởi vì công việc quá tải, cảm xúc cô ta không tốt, Tử Mặc tiến đến sau cửa, dùng giọng điệu an ủi ngay cả bản thân cô cũng không nhận ra mà nói: “Tiếp theo, hét lớn lên. Dùng hết sức lực của cô, bởi vì đây là bộ cuối cùng rồi.”
Đồng hồ trên tường biểu thị hiện tại là bốn giờ rưỡi, Tử Mặc vừa thu xếp ba lô của mình, vừa luôn ngẩng đầu xác nhận thời gian. Nếu không kẹt xe, cô chỉ cần 45 phút chạy tới sân bay Hồng Kiều, nhưng giao thông tại Thượng Hải thường xuyên khiến người ta cảm thấy nhức đầu, thế nên cô chừa ra nửa tiếng trên đường cao tốc.
Cô đeo ba lô, chào từng nhân viên trong phòng chụp, cô người mẫu trẻ vừa tháo trang sức vừa vẫy tay với cô, cô đáp lại dùng nụ cười cảm ơn, rồi xoay người bước nhanh ra ngoài.
Cô không nghĩ tới Hạng Tự sẽ nói thế, anh vậy mà nói với cô: em có thể đến tiễn anh không?
Có lẽ đây chỉ là một câu hỏi quá đỗi bình thường, nhưng…không biết tại sao, khi cô nghe được anh nói như vậy, bỗng nhiên dưới đáy lòng dâng lên cảm xúc rung động.
Cô biết trên thực tế anh muốn nói là…anh cần em.
Cô rất muốn gặp anh, cả buổi chiều ý nghĩ này xuất hiện điên cuồng trong đầu cô, cô muốn dùng toàn bộ sinh lực chế ngự nó, nói với mình nhất định phải hoàn thành công việc mới có thể đi làm chuyện này. Cô lấy ra chìa khóa xe từ trong túi, cầm trong lòng bàn tay, bàn tay nắm lại đỏ lên, nhưng cô lại không biết. Cô bước nhanh, gần như muốn chạy, nhưng cô lại kiềm chế nỗi xung động muốn chạy đi của mình, thật giống như muốn kiềm chế bản thân không muốn gặp được anh.
Bỗng nhiên, Tử Mặc dừng bước, chầm chậm xoay người, lướt qua đám người bận rộn, cô nhìn thấy bóng dáng kia ở cuối hành lang, thế là nhịn không được kêu lên: “Cố Quân Nghi!”
Cố Quân Nghi ngoảnh đầu lại, tìm được ánh mắt cô, lộ ra một nụ cười.
Chị ta đã từng cho cô rất nhiều nụ cười, thường xuyên vào những lúc cô băn khoăn khuyến khích cô tiếp tục đi về phía trước, nhưng giờ đây, nụ cười của Cố Quân Nghi yếu ớt như vậy, đến nỗi cô không thể thuyết phục chính mình cứ thế mà rời khỏi.
Tử Mặc đi qua, tới trước mặt Cố Quân Nghi, chần chừ một chút, nhẹ giọng hỏi: “Chị Tiểu Cố…chị khỏe không?”
Cố Quân Nghi làm ra vẻ nghĩ ngợi, rồi cười gật đầu.
“Muốn vào uống tách trà không?” Chị ta vừa nói vừa mở cửa văn phòng, “Chị xin nghỉ hai tuần, vốn không định tới, nhưng sáng nay lục tung cả nhà tìm hũ trà hoa hồng chị thích nhất, là do một người bạn ở Anh mua về tặng chị, chị nhớ còn hơn một nửa, nhưng lại chẳng tìm thấy đâu.”
Cố Quân Nghi đi vào văn phòng, Tử Mặc dừng một chút, vẫn theo vào, trở tay đóng cửa lại.
Cố Quân Nghi bắt đầu tìm kiếm trong ngăn kéo của bàn làm việc, chưa đến một lúc thì tìm được, đó là một cái hũ sắt màu xanh đậm, phía trên in hình vẽ đầy màu sắc, màu sắc tươi sáng khó mà tưởng tượng, thậm chí có thể khoa trương nói rằng, bất cứ ai nhìn thấy hình vẽ này cũng có thể xốc lại tinh thần.
“Ở trong này!” Chị ta như là tìm được bảo tàng của cướp biển vùng Caribbean, “Trời ơi, chị đã nói mà, còn hơn một nửa lận. Em biết không, ngay từ đầu chị còn tưởng bị Trần Tiềm vứt đi rồi –“
Chị ta bỗng nhiên im bặt, ngơ ngác nhìn hũ sắt trong tay, như là không thể tin ban nãy mình vừa nói những gì…
Tử Mặc bỏ ba lô xuống, muốn đi qua an ủi chị ta, nhưng không biết có thể nói gì, vì thế dưới đáy lòng dần dần cảm thấy căm ghét bản thân.
Cố Quân Nghi khoát tay với cô, cố gắng lộ ra một nụ cười, nhưng nụ cười này còn yếu ớt hơn vừa rồi, thậm chí âm thanh của chị ta đã nghẹn ngào: “Bọn chị…nói không chừng thật sự chia tay như vậy. Nhưng chị không sao…”
Tử Mặc thở dài dưới đáy lòng, lặng lẽ bước đến trước mặt chị ta, vươn tay ra nhẹ nhàng đặt lên đầu vai chị ta, nói: “Ừm, em biết…chị không sao…”
Cố Quân Nghi bỗng nhiên lấy tay che miệng lại, nức nở khẽ khàng, dường như người phụ nữ kiên cường cỡ nào, độc lập tới đâu, cũng có một mặt yếu đuối nhất, khiến người ta thấy đau lòng.
Tử Mặc vươn tay, thử ôm Cố Quân Nghi vào trong lòng. Cô chưa bao giờ quen có động tác cảm tính nào, ví dụ như ôm, dựa vào hoặc là bắt tay, nhưng nếu làm vậy sẽ làm cho Cố Quân Nghi dễ chịu một chút, cô liền sẵn lòng làm ngay. Cô nhẹ nhàng vỗ lưng chị ta, lẩm bẩm: “Yên tâm đi…sẽ tốt lên thôi…tất cả sẽ tốt lên thôi…”
Cô không biết Cố Quân Nghi có tin lời cô hay không, có lẽ cô cũng chẳng biết mình có tin những lời này hay không, nhưng cô rất kiên trì tin tưởng rằng, câu chuyện có bi thương đến thế nào đi chăng nữa, cuối cùng sẽ có một ngày kết thúc, cho dù quá trình ở giữa phải dùng thời gian bao lâu — có lẽ rất lâu, nhưng mà, nó lại có quan hệ gì chứ?
Cuộc sống là một liều chữa lành vết thương, thang thuốc tốt nhất.
Nắng chiều đã gần như hạ xuống hết, cô ngẩng đầu nhìn đồng hồ trên tường: năm giờ rưỡi.
Hạng Tự đang làm gì nhỉ? Ăn mặc chỉnh tề, kéo va ly chờ đợi tại sảnh sân bay sao? Anh nhất định mặt mang nụ cười, giống như Hạng Phong nói, nụ cười mà bất cứ phụ nữ nào nhìn thấy cũng sẽ nổi điên. Cô chưa từng nói với anh, cô cũng từng ngốc nghếch như những người phụ nữ đó, chỉ cần anh lộ ra nụ cười như vậy, là có thể vì anh làm bất cứ chuyện gì.
Trên thực tế, hiện tại cô vẫn như vậy. Mỗi lần anh cười đưa khuôn mặt tiến đến gần, cô phải dùng rất nhiều sức lực mới có thể khiến mình tập trung tinh thần.
Cô vẫn cứ sẵn lòng làm bất cứ chuyện gì cho anh — nhưng, cô cúi đầu nhìn Cố Quân Nghi — bây giờ không được.
Buổi tối khi về đến nhà, Tử Mặc giơ tay xem đồng hồ, chín giờ rưỡi. Lúc này, Hạng Tự hẳn là xuống máy bay rồi?
Cô mở di động, có một tin nhắn, là Tử Sinh gửi tới, nói buổi tối có chút việc, không trở về, dặn dò cô khóa cửa rồi hẵng ngủ. Cô đặt ba lô xuống, đến phòng bếp rót một ly nước ấm, ngồi trên sofa phòng khách từ từ uống nước. Chẳng biết qua bao lâu, tiếng đàn dương cầm du dương vang lên, cô cầm di động, nhìn thấy một dãy số hiện trên màn hình, cô bấm nút nhận cuộc gọi.
“…A lô?” Giọng Hạng Tự như là thở phào nhẹ nhõm.
“Anh tới rồi?”
“Ừm,” anh không vui cho lắm, “Ban nãy tại sao tắt máy?”
“Có việc.”
“…”
Cô bất đắc dĩ xoa mũi: “Không phải như anh nghĩ đâu, là Cố Quân Nghi.”
Anh im lặng vài giây, nói: “Em làm sao biết anh nghĩ cái gì?”
“…Em biết mà.” Cô có mấy phần quật cường và khăng khăng.
Anh ở đầu dây bên kia thở dài: “Cô nhóc này, làm sao sợ muốn chết…”
Cô chẳng nói gì, anh cũng không. Bình thường lúc này đã là một ngõ cụt, nếu Hạng Tự bằng lòng chấm dứt đề tài này, thế thì tất cả liền kết thúc, nếu anh còn muốn tiếp tục, cuối cùng không có gì bất ngờ mà chia tay trong buồn bã. Nhưng giờ đây, Tử Mặc lại bỗng nhiên dùng giọng điệu chần chừ, nhẹ nhàng nói: “Này, anh tưởng em ở cùng Vu Nhâm Chi ư?”
“…”
“Anh cho rằng em từ bỏ quyết định không đến?”
“…”
“?”
“Anh không muốn nghĩ như vậy, nhưng anh…nhịn không được.” Âm thanh Hạng Tự trầm thấp mà cô đơn.
Tử Mặc nằm trên sofa, lấy tay che miệng, không có ý gì đặc biệt, chỉ là sợ mình sẽ đột ngột nói ra những lời nào đó.
“Sư tử,” anh vậy mà cũng trở nên cảm tính, “Hãy nói với anh, em không phải thật sự không cần anh…”
Cô vẫn đang che miệng, không để mình phát ra bất cứ âm thanh nào.
“Anh chưa từng có…một buổi tối chán nản giống như hôm nay,” anh nói, “Nếu mục đích của em là muốn đả kích anh, thế thì em thành công rồi, ở trên máy bay anh không nói câu nào, một chữ cũng không thốt nên lời.”
“Em…em thật ra muốn đến,” cô cố gắng khiến âm thanh mình nghe ra bình tĩnh, “Nhưng Cố Quân Nghi chị ấy cần em…”
“– em ít nhất gọi điện thoại cho anh, hoặc là đừng tắt máy.”
Tử Mặc mím môi, im lặng trong chốc lát, từ đáy lòng nói: “Em xin lỗi.”
“Không, anh không phải muốn em nói câu này, anh chỉ là…” Anh dừng một chút, “Anh chỉ hy vọng sau này em đừng như thế nữa. Anh thà rằng em mắng anh, từ chối anh, nhưng đừng không để lại lời giải thích nào cho anh mà biến mất.”
“…”
“…”
“…Nhưng anh lúc đó chẳng phải cũng thế ư?” Cô lẳng lặng lắng nghe, bỗng nhiên cất tiếng.
“?”
“Trong mười hai năm qua, anh cũng thường luôn không hề có lời giải thích nào mà vứt em sang một bên.”
“Anh…”
“Thế nên, nếu bản thân anh không làm được, thì đừng yêu cầu người khác như vậy.” Cô gần như có chút nói năng lộn xộn.
Đầu dây bên kia là sự im lặng thật dài.
“…Được,” anh nhượng bộ, nhưng trong giọng nói còn có vẻ cô đơn giận dỗi không thể xóa đi, “Em thắng rồi.”
Cô đột ngột bấm nút tắt máy, cầm lấy ly nước trong tay ngửa đầu uống hết.
Đi chết đi! Cô tức giận suy nghĩ, đây căn bản không phải là vấn đề ai thắng ai thua!
Đây chính là vấn đề về…một người đàn ông rốt cuộc có quan tâm đến một người phụ nữ hay không!
Trải qua lần chia tay buồn bã trong lẽ phải ngoài dự đoán đó, Tử Mặc và Hạng Tự chưa từng gọi điện thoại lần nào, cô không biết anh đã trở về chưa, cô cũng chẳng muốn biết. Cố Quân Nghi vẫn đang nghỉ phép, cô thỉnh thoảng sẽ gửi tin nhắn thăm hỏi chị ta, chị ta trả lời nói rất tốt, bảo cô đừng lo lắng. Mẹ lại bắt đầu hết sức tích cực giúp cô sắp xếp việc xem mắt, mặc dù từ đầu đến cuối cô đều cho leo cây, nhưng hình như mẹ không hề có ý định từ bỏ, việc hôn nhân của cô và anh trai đã trở thành một sự nghiệp lớn lao của mẹ sau khi về hưu.
Tối thứ sáu, Tử Mặc bất ngờ nhìn thấy một người ở dưới lầu công ty, bóng dáng cao lớn của anh ta rất bắt mắt, khiến người ta khó mà không để ý.
“Này,” Vu Nhâm Chi giơ tay lên, “Mời em ăn tối.”
Mặc dù Tử Mặc cảm thấy ngạc nhiên, nhưng cô vẫn đồng ý. Lần này anh ta dẫn cô đến một tiệm lẩu, vừa vào cửa liền có nhân viên phục vụ niềm nở đưa họ đến chỗ ngồi đã đặt trước, trong vòng mười giây đồng hồ, nước trà ấm áp, khăn mặt sạch sẽ, món ăn nhẹ tinh tế, tất cả đều đặt lên theo thứ tự ở tại chỗ bàn tay cô có thể chạm tới. Vừa ngẩng đầu, nhân viên phục vụ mỉm cười niềm nở với cô, thế là cô cũng nhoẻn miệng cười.
Vu Nhâm Chi mau chóng gọi đồ ăn, nhân viên phục vụ luôn hỏi còn cần gì giúp đỡ không, sau khi nhận được câu trả lời phủ định, mới nhanh bước đi chuẩn bị.
“Cái đó…” Tử Mặc mở to mắt, “Bọn họ cũng…được đào tạo quá đi…”
Vu Nhâm Chi cười nhẹ một tiếng, nói: “Khiến em cảm thấy không được tự nhiên?”
“…Có chút.”
“Tôi cảm thấy rất buồn cười.”
“?”
“Sau khi chúng ta quen bị người khác đối xử lạnh nhạt, ngược lại bối rối với sự nhiệt tình, điều này không phải rất buồn cười sao?”
“…Hoàn toàn chính xác.” Cô sờ mũi, Vu Nhâm Chi thường thường có thể đứng ở một địa điểm khá cao quan sát người phía dưới.
“Dạo này em tốt chứ?”
Tử Mặc nhìn khuôn mặt cười như không cười của Vu Nhâm Chi, cô thốt ra: “Tối hôm đó, anh cố tình hả?”
Vu Nhâm Chi nhướn lông mày, không trả lời câu hỏi của cô, mà nói: “Thật ra, cô gái tối hôm đó là cháu gái của tôi.”
“…Anh không cần phải giải thích với tôi.”
“Em không muốn biết hôm đó tại sao con bé tới tìm tôi ư?”
Tử Mặc đầu hàng thở dài, nếu không nghe theo anh ta, cuộc đối thoại này rất khó tiếp tục tiến hành: “Như vậy, vì sao cô ấy tới tìm anh.”
“Mẹ con bé, cũng chính là chị tôi, ngã bệnh.”
“…”
“Cả dòng họ tôi đều sống tại Ô Trấn, tôi nhớ lần trước em đã gặp một hai người rồi.”
Tử Mặc gật đầu.
“Tôi cũng lớn lên ở đó, hồi còn bé thường xuyên chạy trên con đường đá thật dài phủ đầy rêu xanh, từ đầu trấn đến cuối trấn, gần như mỗi một hộ gia đình đều biết tôi, hoặc là họ hàng, không thì là bạn bè, em bảo nói ra tên của từng đứa trẻ, bọn họ cũng có thể nói ra được cho em biết.” Vu Nhâm Chi cầm tách trà màu trắng, uống một hớp.
“…Trẻ em giống như tôi sinh sống ở thành phố rất khó tưởng tượng được.”
Anh ta mỉm cười: “Đúng vậy, đúng vậy. Nhưng sau đó những người chúng tôi sống tại trấn nhỏ lại đều hướng tới cuộc sống thành thị, tôi rất nỗ lực học hành, thi đậu đại học, rốt cuộc đi vào thành phố lớn, sau đó dùng năng lực của chính mình nhận được một chút thành tựu, tôi tưởng rằng cuộc sống như vậy sẽ khiến người ta hài lòng.”
“…Chẳng lẽ, anh không hài lòng sao?”
Vu Nhâm Chi đưa ra biểu tình từ chối cho ý kiến, những miếng thịt sống, thịt viên và rau cải được đặt trong cái dĩa màu trắng bưng lên bàn, anh ta nghiêm túc phân loại từng thứ bỏ vào nồi, thậm chí cầm lấy đồng hồ cát ở góc bàn, tính toán thời gian thịt sống sẽ chín.
“Mỗi lần ăn cơm với anh, tôi luôn cảm thấy mình sinh sống tại xã hội nguyên thủy…” Tử Mặc nhịn không được nói.
“À,” anh ta đưa ra biểu tình nho nhã lại khoa trương, “Tôi rất vui, ở cùng tôi khiến em có thể nhận ra nhiều vấn đề như vậy, nhất là…”
“?”
Anh ta nhìn cô một cái, sau đó từ trong nồi vớt thịt cừu ra, bỏ vào cái dĩa nằm trước mặt cô: “Em trở nên càng ngày càng hóm hỉnh, thế thì cuộc sống mới có thể trở nên thú vị.”
Tử Mặc khẽ khàng nói lời cảm ơn, sau đó bắt đầu ăn.
“Em biết không,” anh ta nói tiếp, “Tôi thường hay suy nghĩ, bản thân mình muốn cái gì.”
“…”
“Sau đó tôi nghĩ ra rồi,” anh ta nháy mắt giống như đứa trẻ, “Là tự do.”
“Có lẽ mỗi người đàn ông đều muốn có được nó…” Cô không khỏi nói.
“Này, này, bây giờ chúng ta đang nói về tôi, đừng kéo người khác vào chứ, lại càng không nên một gậy đánh đổ cả thuyền người. Đàn ông không thể bị phụ nữ đơn giản quy về một loại nào đó.”
“Được rồi.” Cô cười khổ.
Vu Nhâm Chi lại bắt đầu thả thịt sống vào, tiếp tục hí hoáy với đồng hồ cát: “Tôi nghĩ tôi đã nhận được thứ tôi muốn, bắt đầu từ rất lâu trước kia. Thế nên, giờ tôi nên trả lại…”
“?” Cô nhìn anh ta, không rõ lý do.
“Sau khi tôi rời khỏi thị trấn nhỏ, chị tôi luôn quản lý sản nghiệp của dòng họ, em cũng biết, đó là một số căn nhà cũ. Sau khi bị quy hoạch làm khu du lịch, chị ấy đem phần lớn căn nhà cho thuê, chỉ để lại hai căn dùng để kinh doanh khách sạn. Nhưng mà, bây giờ chị ấy ngã bệnh.”
Anh ta nhìn chiếc đồng hồ cát nho nhỏ kia, không biết suy nghĩ cái gì. Tử Mặc cảm thấy kinh ngạc, cô chưa từng thấy Vu Nhâm Chi như vậy, như là…đang tạm biệt với quá khứ.
Anh ta ngẩng đầu, nhìn cô, chậm rãi nói: “Thế nên, tôi phải trở về, đi làm chuyện tôi nên làm.”
“…Anh muốn rời khỏi?”
“Phải. Có điều nói đúng ra, là tôi phải về nhà.”
“…Khi nào?”
“Không biết, có lẽ là cuối tuần.”
Tử Mặc cào tóc, không biết nên nói những gì, bởi vì trên thực tế, cô vẫn còn chưa rõ ràng người đàn ông trước mặt đối với mình rốt cuộc xem như là gì — bạn bè ư? Nhưng anh ta thường xuyên làm ra chuyện khiến cô cảm động; người yêu sao? Nhưng cô hoàn toàn không yêu anh ta; người xa lạ? Không, bọn họ không phải là người xa lạ.
“Em thích Ô Trấn không?” Vu Nhâm Chi đột nhiên hỏi.
Cô ngơ ngác gật đầu.
“Thế thì…” Anh ta nhìn ánh mắt cô, nghiêm túc mà chân thành, “Em sẽ bằng lòng cùng tôi trở về không?”
“A…” Dù thế nào cô cũng thật không ngờ anh ta sẽ hỏi như vậy, thế nên sửng sốt không biết làm sao.
Anh ta cười cười, từ trong nồi vớt ra thịt cừu đã nấu chín, sắc mặt vẫn ung dung: “Em gái à, tôi không phải muốn em đêm nay đi cùng tôi, tôi chỉ nói với em, nếu em muốn rời khỏi nơi này, tôi sẵn lòng giúp em.”
“…Nhưng tại sao tôi có cảm giác cừu vào miệng cọp thế?”
“Đó là ảo giác.” Anh ta mỉm cười vô tội.
Trong thời gian ăn tiếp bữa cơm này, Tử Mặc ăn uống không yên lòng, cô cảm thấy Vu Nhâm Chi thật sự muốn tạm biệt cô, anh ta còn chưa đến nỗi lấy việc này ra đùa giỡn, nhưng cô không đoán ra ý đồ của anh ta — giống như cô chưa bao giờ cho rằng anh ta thật sự muốn theo đuổi mình.
Anh ta vẫn là một người đàn ông…phức tạp.
Trên đường về nhà, hai người không nói câu nào, trong xe kèm theo tiếng nhạc jazz phát ra từ radio thì tràn ngập bầu không khí trầm tư hơi buồn bã. Có lẽ bọn họ đều đang suy đoán tâm tư của đối phương, có lẽ cũng không phải.
Lúc Vu Nhâm Chi xuống xe, anh ta quay đầu nói với Tử Mặc: “Trước khi đi tôi sẽ gọi điện thoại cho em, chuyện vừa rồi tôi hỏi em, không phải nói đùa.”
Nói xong, anh ta xuống xe đi mất.
Nhất thời Tử Mặc hơi thất thần, bởi vì lần đầu tiên từ trong mắt anh ta cô nhìn thấy được một số thứ không giống như trước, nhưng đầu óc cô rất hỗn loạn, cô không thể nói ra đó là cái gì.
Cô lái xe quay về khu nhà của Tử Sinh, dừng xe lại, kéo tay phanh. Trong phút chốc, cô cảm thấy âu sầu. Không phải bởi vì Vu Nhâm Chi sắp rời khỏi, mà là vừa rồi anh ta nhắc tới “Nhà”. Anh ta sắp về nhà, nhưng nhà của cô thì ở đâu?
Tử Mặc im lặng ngồi trong xe, rất lâu rất lâu, bỗng nhiên cô khởi động xe lần nữa, chạy nhanh như chớp trên mặt đường. Mỗi người đều có “Nhà”, hồi bé có “Nhà” của ba mẹ và anh trai, sau khi trưởng thành…thì chính là nơi cô từng gửi gắm yêu thương.
Cô gấp gáp muốn trở về nhìn xem, thậm chí cô còn bắt đầu điên cuồng nhớ tới mỗi một vật trong căn hộ, bót đi giày nằm trên kệ giày, bao tay màu trắng nằm trên lò vi sóng trong phòng bếp, chiếc điều khiển từ xa của tivi luôn rơi xuống một góc sofa không thể tìm ra, đồng hồ báo thức ở đầu giường thường xuyên ỉu xìu, còn có…bản thân cô đã yêu sâu sắc một người nào đó tại căn hộ này.
Tất cả mọi thứ đều trở nên đáng để nhớ nhung.
Cô chạy trên con đường cao tốc quen thuộc, từ giao lộ bao giờ cũng kẹt cứng vào thời gian cao điểm tan tầm đi xuống, quẹo vào, thắng lại, người gác cổng đầu tiên từ trong phòng bảo vệ đứng dậy, vừa thấy biển số xe của cô liền yên tâm ngồi xuống. Cô chạy vào ga ra ngầm, đậu lại vị trí xe của cô, bỗng nhiên có nỗi xúc động muốn khóc.
Cô đi vào thang máy, lục lọi trong ba lô tìm chìa khóa, thế mà tìm thấy ngay. Cô cầm trong tay, không thể nói rõ hiện tại trong lòng rốt cuộc có cảm xúc thế nào, cô chỉ là muốn về nơi mình từng ở rất nhiều năm, cớ gì khẩn trương vậy chứ?
Hạng Tự có lẽ thi đấu còn chưa trở về, trong khe cửa căn hộ của anh không nhìn thấy tia sáng nào. Cô nhẹ nhàng thở ra, vặn mở cửa phòng mình. Khoảnh khắc đó, cô ngừng thở, tưởng rằng sẽ xuất hiện chuyện gì không ngờ tới…nhưng không hề, không có gì cả.
Cô đi vào, trở tay đóng cửa lại, trong phòng tối tăm mà yên lặng. Cô tựa lưng trên cánh cửa, chầm chậm vươn tay lần mò trên tường bật đèn — mọi thứ, tựa như khi cô rời khỏi, chẳng hề thay đổi.
Bót đi giày vẫn nằm nghiêng ngả trên kệ giày, bao tay màu trắng trên lò vi sóng dính một vết bẩn màu vàng đậm, điều khiển từ xa vẫn rơi ở góc nào đó của sofa… Cô có một loại ảo giác, mình bỏ đi không quá lâu, những chuyện gọi là yêu hận tình thù, chẳng qua xảy ra vào ngày hôm qua mà thôi.
Cô đứng giữa phòng khách nhìn xung quanh, cuối cùng đi về phía phòng ngủ, cô cố chấp muốn đi xác nhận cái đồng hồ báo thức ỉu xìu kia có nằm yên trên tủ đầu giường không, nếu đúng vậy, mọi thứ thật sự không hề thay đổi.
Cô đẩy ra cửa phòng ngủ, tối tăm bên trong được ánh đèn phía sau cô chiếu sáng.
Đồng hồ báo thức còn đó, nhưng bị đẩy ngã, mà người đẩy ngã nó…thì nằm trên giường của cô.
Hạng Tự chống người ngồi dậy, giơ một cánh tay lên che trước mắt, dùng một loại âm thanh ngỡ ngàng mà gợi cảm nói: “Sư tử…em đã trở về?”
Tiết Lộ Cách Để Bạn Hạ Gục Trái Tim Cung Bạch Dương Nam
Nguyên Nhân nên yêu cung Bạch Dương nam?
những người dân đàn ông cung Bạch Dương sống có phương châm lại cần cù, siêng năng nên họ thường thắng lợi trong cuộc sống thường ngày. cộng thêm, họ là 1 trong những người lãng mạn, thủy chung nên sẽ là người nam giới tuyệt hảo cho bất kỳ cô bé nào.
Cách thắng lợi con tim cung Bạch Dương nam?
Tại nơi làm việc, họ thường là người trở về muộn nhất Doanh Nghiệp và đó là thời cơ tốt để bạn tiếp cận khi họ chỉ có 1 mình. không chỉ có thế, họ khá tự tin tưởng vào năng lực, tự hào với thắng lợi mình có được, chính vì thế, nếu một cô nàng tỏ ra bề trên hay hơn anh ấy sẽ trọn vẹn không phù hợp với nam nhi cung Bạch Dương. Để được lòng họ, bạn nên từ tốn và nhún nhường.
Họ khá hiếu chiến, thích điều gì kích cầu ý thức và tâm lý, chính vì vậy đừng ngại đưa ra một quan điểm trái ngược hoặc tham gia bàn thảo với anh ấy. Họ cũng thích sự thử thách nên cứ cố gắng nỗ lực giữ lấy cách nhìn của bản thân mình. mặc dù thế, phần thắng nhất định phải thuộc sở hữu họ.
Điều gian truân tại chỗ này là: không được đầu hàng quá sớm, cứ làm cho nam nhi Bạch Dương phải sự thật cố gắng nỗ lực. trong những cuộc tranh cãi xung đột hãy tránh chỉ trích vì nếu không bạn sẽ gây tác dụng trái lại.
không chỉ có thế, cung Bạch Dương nam thích mình biến thành nhân tố khuyến khích & tạo động lực cho tất cả những người khác. nếu như bạn hỏi làm thế nào để thực hiện một nhiệm vụ cụ thể, họ rất vui nếu được chỉ dẫn và support cho bạn. trong thực tế, anh ta sẽ gần như là coi đấy là 1 món quà đáng giá từ bạn.
nam nhi Bạch Dương thích tưởng tưởng ra mình như một hiệp sĩ trong bộ áo giáp sáng bóng loáng đi giúp đỡ mọi cá nhân. Họ dễ bị cuốn hút bởi sự yếu đuối & lòng thương cảm chính vì thế khá gian khổ cho bạn khi phải biểu hiện mình là người luôn tràn đầy năng lượng nhưng cũng dễ bị tổn thương, mong manh, yếu ớt.
Trong giai đoạn tán tỉnh, bạn nên liên tiếp nhờ việc giúp đỡ từ họ và cho họ ở trạng thái chủ động. chính vì như thế, trong toàn bộ những vấn đề nên làm gợi ý chứ không nên nhu cầu họ chỉ nên cái này chớ nên làm cái kia.
Buổi tán tỉnh và hẹn hò lý tưởng với cung Bạch Dương nam
con đường ngắn nhất đến trái tim đàn ông Bạch Dương chính là trải qua dạ dày. Họ thích các món ăn cổ điển và có chút mớ lạ và độc đáo nhưng không thực sự nhạt nhẽo.
Họ không những mâu thuẫn trong tính cách mà còn mâu thuẫn trong cách lựa chọn món ăn. mặt còn lại, điểm yếu kém duy nhất khi đi ăn nhà hàng là có thể những món ngon lôi kéo họ khiến họ tập trung vào thức ăn hơn là vào bạn.
không chỉ có vậy, một cuộc tán tỉnh và hẹn hò tràn đầy năng lượng như cùng nhau nhập cuộc những hoạt động sinh hoạt thể thao cũng rất hấp dẫn cho tất cả hai vì cung Bạch Dương nam rất đam mê thể thao.
Mặc gì khi đi gặp gỡ và hẹn hò với Bạch Dương
hãy lựa chọn bộ trang phục khoe được sự nữ tính, xinh đẹp của bạn nhưng chưa được quá gợi cảm. Người đàn ông thuộc cung hoàng đạo Bạch Dương thích red color, nhưng sử dụng một cách hài hòa và hợp lý & sắc sảo chứ đừng quá lòe loẹt. hơn thế nữa, không được chọn tông màu đưa về cảm xúc ủ rũ, căng thẳng.
Quà Tặng dành cho chàng trai cung Bạch Dương
với những người nam giới cung Bạch Dương, họ không có nhu cầu các món quà được gói quá cầu kỳ. Vì họ thích được chú ý nên bạn minh chứng và khẳng định sẽ “ghi điểm” nếu mua một cái gì này mà nối liền với điều gì họ từng đề cập trước đây.
Ví dụ, họ bật mý về đội bóng yêu quý & bạn tặng kèm món quà gắn sát với Hình ảnh đội bóng. những món quà khác biệt và mang tính chất cá nhân luôn luôn được những người dân đàn ông Bạch Dương nhiệt tình đón nhận.
Cách giữ lấy trái tim cung Bạch Dương nam
giành được tình yêu đã khó, giữ được tình yêu càng khó hơn & nhất là với nam giới cung Bạch Dương. Họ luôn thích sự bối rối của những cuộc săn đuổi & điều này rất đơn giản trong tiến trình đầu của quan hệ, nhưng đến khi tình cảm lắng xuống, khi mọi thứ trở nên đều đều bạn gặp ít nhiều gian truân để duy trì tình cảm với cung Bạch Dương nam.
bạn cần phải luôn tạo điều gì đó bí ẩn, hấp dẫn, chính vì như thế, đừng cho anh ấy biết chi tiết về cuộc sống của bạn ngay lập tức. Hãy luôn đem về cho họ những xúc cảm bất thần hay bất ngờ đột ngột làm cái gi đó cho Bạch Dương để cho anh ta nghĩ rằng vẫn bắt buộc phải thường xuyên nghĩ cách “chinh phục” bạn.
Khi yêu, họ luôn chân thành và họ tôn vinh sự trung thực của kẻ thù. chính vì vậy bạn đừng nói dối anh ấy nếu không hậu quả sẽ khó lường. không những thế, cuộc sống thường ngày tình dục với họ phải sự thật đa dạng mẫu mã.
Mặt xấu của anh chàng cung Bạch Dương
đàn ông cung Bạch Dương có đặc thù chiếm hữu, hay ghen tuông, thiếu tập kết & ích kỷ. Họ mong muốn đối thủ phải tôn vinh & thần tượng họ, điều ấy đem về không ít khó khăn trong công việc duy trì cảm tình.
Điều nên làm nhất:
biểu hiện quyết tâm trong tất cả mọi thứ bạn làm, theo đuổi thắng lợi với tham vọng và lòng nhiệt thành của bản thân mình.
Điều không nên làm nhất:
nếu khách hàng thành công hơn nam nhi cung Bạch Dương, hãy cố gắng nỗ lực nhún nhường & từ tốn.
Nguồn: Tử Vi Số
Bí Quyết Giúp Bạn “Hạ Gục” Anh Chàng Kim Ngưu
Nếu bạn đang hẹn hò với một chàng trai Kim Ngưu thì phải nói rằng bạn là một cô gái vô cùng hạnh phúc. Bởi vì người đàn ông sinh cung hoàng đạo này là một người tình vô cùng chung thủy.
Nếu bạn đang hẹn hò với một chàng trai Kim Ngưu (sinh từ 20/04 – 20/05) thì phải nói rằng bạn là một cô gái vô cùng hạnh phúc. Bởi vì người đàn ông sinh cung hoàng đạo này là một người tình vô cùng chung thủy. Họ không vội vàng ngã vào tình yêu với một cô gái nào nếu chưa cân nhắc một cách kỹ càng. Họ có sự nhạy cảm và tinh tế mà không dễ tìm thấy ở những người đàn ông khác.
Khi đã trở thành vợ của một ngườii đàn ông sinh cung Kim Ngưu bạn sẽ không bao giờ phải lo lắng về kinh tế hay tương lai. Chàng sẽ giúp bạn biến những ước mơ bấy lâu thành sự thật. Nhưng để “hạ gục” chàng, bạn cũng cần phải lưu ý những điểm sau đây.
Chàng trai sinh cung Kim Ngưu được tạo hóa ưu đãi có một trái tim rất dịu dàng và giàu lòng trắc ẩn. Chàng sẵn sàng giúp đỡ một người phụ nữ xa lạ. Cũng có thể vì thế mà rất nhiều cô gái muốn sở hữu trái tim dịu dàng này.
Vì thế nếu bạn muốn chiếm chọn trái tim chàng thì bạn cũng cần phải có một tấm lòng giàu tình thương yêu và quan tâm tới mọi người xung quanh. Hãy thể hiện cho chàng thấy sự nhiệt tâm của bạn.
Đối với người đàn ông Kim Ngưu, họ không đi tìm cho mình một nàng công chúa xinh đẹp như Bạch Tuyết hay tinh tế như nàng công chúa phát hiện ra hạt đậu khi nằm trên cả chục lớp nệm dày. Nếu bạn vẫn có suy nghĩ như vậy thì nên thay đổi đi thôi! Chàng cần một người phụ nữ có một tâm hồn rộng mở, có sự hồn hậu với cuộc sống và mọi thứ xung quanh mình. Người đó phải sẵn sàng trải nghiệm và khám phá những điều mới lạ của thế giới nhỏ bé này. Hãy mở rộng trái tim của bạn để chàng có thể bước vào và chắc chắn khi đó chàng cũng không ngại ngần mà chia sẻ mọi điều với bạn.
Thể hiện tình yêu với chàng
Kim Ngưu được cai trị bởi Sao Kim (Venus) – Là hành tinh chi phối tình yêu, sự hài hòa và tình bạn. Chẳng thế mà một khi đã yêu, người con trai Kim Ngưu sẵn sàng trao chọn trái tim cho người phụ nữ mà anh ta coi là nguồn sống của mình. Bạn sẽ không mảy may phải nghĩ tới chuyện thiếu chung thủy nơi chàng.
Do vậy không cần phải bàn luận nhiều, nếu bạn muốn duy trì mối quan hệ với chàng trai này, bạn đừng “keo kiệt” tình yêu của bạn. Hãy thể thiện cho chàng biết bạn yêu chàng nhiều như thế nào. Thay vì bắt chàng phải tự mình khám phá.
Hẹn hò với một anh chàng Kim Ngưu sẽ không giống như con thuyền ra khơi trong ngày biển lặng mà là những ngày sóng to gió lớn. Sẽ có những sóng gió đe dọa sự hiểm nguy đối với con thuyền tình yêu của hai người. Nhưng một khi đã yêu thì bạn đừng bao giờ chấp nhận từ bỏ. Hãy vững tay chèo lái để đưa con thuyền tình yêu của hai bạn đến bến bờ hạnh phúc. Và bạn sẽ chẳng bao giờ phải hối hận về quyết định của mình!
Nếu một chàng trai mà chỉ chăm chăm đến vẻ bên ngoài của bạn như một nhan sắc tuyệt vời hay váy áo phấn son điệu đà… thì chưa chắc tình yêu của chàng ta đã là chân thành! Với chàng trai Kim Ngưu họ có quan niệm khác, họ yêu những thứ thuộc về “bản chất” của con người bạn. Chàng yêu những điều tốt đẹp toát ra từ vẻ đẹp tâm hồn bạn. Vì vậy, trước mặt chàng bạn đừng cố thay đổi bản thân. Hãy thể hiện đúng theo con người thật của bạn khi đó Kim Ngưu sẽ yêu bạn nhiều nhất.
Đàn ông thuộc cung hoàng đạo này luôn có những lập trường cụ thể và rõ ràng. Và đối với họ, một điều gì đó được coi là lập trường thì bạn đừng có cố gắng để thay đổi. Cho dù đó là thành ý của bạn nhưng cũng sẽ phản tác dụng và khiến chàng cảm thấy khó chịu vô cùng. Vì thế, bạn chỉ nên góp ý nhẹ nhàng. Còn hãy để cho chàng quyết định mọi điều theo cách chàng muốn!
Đánh thức con người chàng
Nếu một lúc nào đó bạn cảm thấy chàng trai Kim Ngưu của mình uể oải, thờ ơ với cuộc sống thì chính bạn phải đánh thức con người của anh ấy. Sẽ không có bất kỳ ai có thể làm tốt điều này hơn người phụ nữ mà anh ta yêu. Không đưa ra những mệnh lệnh không có nghĩa là bạn sẽ để cuộc sống của bạn và chàng trôi tuột đi một cách đơn điệu. Hãy giúp chàng tận dụng những cơ hội đang mở ra trước mắt đồng thời tạo sự hứng khởi cho chàng trong bất kỳ hoàn cảnh nào.
Hy vọng những lời khuyên này sẽ là chìa khóa giúp bạn thêm sức mạnh để mở cửa trái tim của một chàng trai Kim Ngưu!
Bạn đang đọc nội dung bài viết Sư Tử ‘Ẩn Mình’ Trong Sa Mạc Cát Hạ Gục Linh Dương trên website Duhoceden.com. Hy vọng một phần nào đó những thông tin mà chúng tôi đã cung cấp là rất hữu ích với bạn. Nếu nội dung bài viết hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!