Thiên Yết nam cùng Kim Ngưu nam
Tác giả: Khổng Nhị Hồ
Editor: Jo Tinnie
Kim Ngưu nam cười vẻ rất cao nhân, lời nói của chính cậu nói ra cũng có thể cảm nhận được vẻ lạnh lùng.
Kỳ thật mà nói Thiên Yết nam cũng không phải là cười đặc biệt đặc biệt đặc biệt đặc biệt thấp nhân. Lời nói của chính anh nói ra thì lại là đạo diễn ta thật sự không được ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha…
Kim Ngưu nam vừa mới cảm nhận được trạng thái lạnh lùng, khi nhìn đến Thiên Yết nam lại không nhịn được cười.
Thiên Yết nam cười rộ lên, mọi góc cạnh trên mặt đều như vừa được làm ma pháp, sáng lạng sáng ngời giống như giữa hè Viêm Dương ( sức nóng của mặt trời giữa hè). Tiếng cười của anh lại đặc biệt lớn, đặc biệt độc đáo, đặc biệt làm người ta ấn tượng sâu sắc, nghe qua một lần liền không cách nào quên được.
Kim Ngưu nam căn bản là không phát hiện, chính cậu ở xa Thiên Yết nam một chút cũng không có việc gì. Chính là khi hai người ở gần sát vào nhau, Kim Ngưu nam sẽ có chút khống chế không được, từ hì hì hì hì đến ha ha ha ha ha ha ha ha ha, Thiên Yết nam nhìn cậu cười đến sảng khoái như vậy, liền không nhịn được mà cười, hai người cùng nhau ha ha ha ha ha ha ha ha ha
Có một lần hai người cứ ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha rất đáng ghét, phòng ngủ của Cự Giải nam ở cách vách đều không ngăn được thanh âm kia lọt vào lổ tai, cuối cùng nhịn không được mà tức giận.
Kim Ngưu nam ha ha vài ngày, buổi tối ăn cơm cằm đều phát đau, cậu nói: “không nên, không nên, em với anh không thể ở cùng một chổ, cứ cười hoài thế này lại xảy ra chuyện mất”
Kim Ngưu nam phải đi tìm Xử Nữ muội chơi đùa, Xử Nữ muội cười cũng không xấu, tương phản hoàn toàn với lời nói ác độc, mỗi ngày đều đem Kim Ngưu nam nói đến cậu phải há mồm cứng lưỡi đuối lý.
Bất quá tâm tính của Kim Ngưu nam lại rất tốt, vẫn như cũ mỗi ngày đều cùng Xử Nữ muội đùa giỡn.
Cậu nhìn Xử Nữ muội nói: “Ta cùng Thiên Yết nam đùa giỡn, vừa nhìn thấy anh ấy ta lại muốn cười”
Cậu đang nói thì xa xa không hiểu vì sao Thiên Yết nam lại nở nụ cười, Kim Ngưu nam nhìn nhìn vài lần, cũng bắt đầu ha ha ha ha, miệng lẩm bẩm “bệnh thần kinh a” “cười hệt như mèo a”, Thiên Yết nam xa xa thấy cậu cười, cười liền lợi hại hơn, hai người cười đến chụp đùi, chụp cây cột.
Đợi Kim Ngưu nam cười xong, lau đi nước mắt ở khóe mắt, Xử Nữ muội hỏi: “Ngươi có phải hay không thấy trai đẹp liền cười a?”
Kim Ngưu nam kiêu ngạo “ta không biết là anh ấy đẹp a”
Xử Nữ muội vừa định chọc ghẹo cậu, Kim Ngưu nam đã ngay lập tức trở lại đề tài “không phải như vậy đâu a, lúc ta nhìn thấy anh ấy liền nhớ đến bộ dáng khi cười của anh ấy, anh ấy cười thật là vui, vậy nên cũng lây bệnh tới cả ta”
Xử Nữ muội nói “ta mới không tin ngươi nhìn đến hắn là sẽ lại cười”
Kim Ngưu nam nói: “ngươi không tin thì thôi”. Một bên nói thầm với chính mình: “Ta nhất định phải sửa, không thể cứ như vậy mà bị anh ấy chi phối, ta phải cao lãnh”
Mọi người vội vàng đỡ hắn đứng dậy, Cự Giải nam nói “không có việc gì, không có việc gì”, thản nhiên nhặt lấy giày tiếp tục đi. Kim Ngưu nam theo bản năng quay đầu nhìn Thiên Yết nam, Thiên Yết nam cũng theo bản năng quay đầu nhìn Kim Ngưu nam.
2 phút sau, Cự Giải nam phẫn nộ tay cầm giày truy đánh Kim Ngưu nam cùng Thiên Yết nam, làm cho nhân viên xung quanh đều cười không ngừng lại được.
Cách vài ngày, có một phân đoạn là Kim Ngưu nam cùng Thiên Yết nam diễn cùng nhau.
Cảnh này cũng không có từ thoại gì nhiều, cảnh động tay động chân cũng không nhiều mấy, chỉ có vài câu thoại cùng một khắc ngắn ngủi hai người tự nhiên đối diện nhau.
Lần thứ ba, ánh mắt giao nhau được 1 giây, nhịn không được nhưng lại phải nhẫn không thể cười. Kim Ngưu nam chính vì vậy mà phải gắt gao banh lấy khóe miệng ánh mắt không dám nhìn thẳng, Thiên Yết nam bắt chước chúm chím miệng gắt gao theo dõi cậu nghiêng mặt. Cự Giải nam nhìn không được hai gương mặt đang giãy dụa vặn vẹo dòm nhau liền một phen đi tới đem bọn họ tách ra.
Lần thứ tư, ánh mắt giao nhau, bọn họ rốt cuộc nhịn không được
Kim Ngưu nam: “Phốc hì hì hi hi ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha…”
Thiên Yết nam nhìn cậu: “ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha…”
Hai người bị đạo diễn lên tiếng nhắc nhở, Kim Ngưu nam thành thành thật thật khai báo vấn đề: “Anh ấy rất hảo ngoan, luôn cười, cười lên lại rất cuốn hút, ta như vậy liền khống chế không được thôi”
Thiên Yết nam cũng thành khẩn thừa nhận sai lầm: “Thật xin lỗi đạo diễn, ta nhìn thấy người khác cười cũng liền cười theo”
Gian nan quay xong những cảnh sau, Thiên Yết nam muốn đổi trang bị nên quay về phòng nghỉ. Kim Ngưu nam nghĩ cũng nên nghỉ ngơi một hồi đã nên cũng đi theo trở về phòng. Trong lúc Thiên Yết nam đổi trang bị thì Kim Ngưu nam ngồi an vị một chỗ chơi di động, đại khái là lại tiếp tục lướt weibo, cũng rất là nghiêm túc mà lướt. Ngẫu nhiên Kim Ngưu nam ngẩng đầu nhìn lên Thiên Yết nam oán giận: “Em nhớ rõ lúc đầu em gặp anh anh cũng không phải là thích cười a. Anh có phải hay không sao lại không giống lúc trước”
Thiên Yết nam tính tình tốt cười cười, nói: “Có sao?”
Kim Ngưu nam nhìn thấy hắn cười, vội vàng che mắt nói: “Đừng nhìn em đừng nhìn em”
Thiên Yết nam đổi trang bị xong liền muốn trang điểm lại. Anh ngồi ở trước gương, nhắm mắt lại tùy ý người hóa trang trang điểm, phòng nghỉ nhất thời không có người nói chuyện.
Kim Ngưu nam ngồi phía sau anh ngẩng đầu, cậu bỏ điện thoại xuống, ngồi chống cằm nhìn chằm chằm tấm gương nơi Thiên Yết nam ngồi mà nghiên cứu anh, Kim Ngưu nam ngồi nghiên cứu đến xuất thần.
Xuất thần một lúc lâu, Kim Ngưu nam bỗng nhiên phát hiện, Thiên Yết nam không biết đã mở mắt ra từ lúc nào, giờ đang ngồi nhìn cậu chăm chú.
Hai người bốn mắt nhìn nhau, im lặng ngắn ngủi, khoảnh khắc dài lâu.
Qua thật lâu, thật lâu, Kim Ngưu nam bắt đầu chớp chớp chớp mắt
Cậu im lặng cúi thấp tầm mắt, làm bộ như thật nghiêm chỉnh mà nghiên cứu gọng kính.
Thiên Yết nam nhìn Kim Ngưu nam ở trong gương, gương mặt hồng hồng bởi vì khẩn trương mà lông mi lại hơi run run, nhịn không được khẽ nhoẻn miệng cười.
Kim Ngưu nam một bên nhìn chằm chằm gọng kính cố gắng thôi miên chính mình, một bên lại ở trong lòng yên lặng an ủi: Không có gì, không có gì. Lần này không cười thì sẽ chứng minh được mình thành công trở về diện mạo cao lãnh.
Nghĩ tới điều đó, tựa hồ cảm thấy rất vừa lòng với chính bản thân mình, kìm lòng không được liền nở nụ cười
“Phốc” Thiên Yết nam cố gắng nhịn cười
“…”
“Cười cái gì cười a, anh lại đây!”
“Phốc không có….ha ha ha ha ha ha..”
“Anh lại cười, đừng cười..ha ha ha ha..”
Hóa trang muội muội vì Thiên Yết nam cười mà từ mặt mày sáng lạng mà hóa trang thành không hơn bóng ma, nắm cây lược đứng một bên nhìn 2 tên quỷ ngây thơ cười ầm ĩ, trên người phát ra từng trận trách cứ.
Hoàn Chương 2
Happy 李易峰 ‘s 7th Anniversary :3