Top 10 # Xem Nhiều Nhất Hinh Anh Cua Sao Thien Yet Mới Nhất 3/2023 # Top Like | Duhoceden.com

Thien Duyen Cua Thien Yet Fanfic Part 20 Luan Hoi

Thien Duyen Cua Thien Yet Fanfic Part 20 Luan Hoi

Nam Dương Cung . . . Dương quang lười biếng trườn mình trên đỉnh Nam Dương Cung, trong đình viện, Ma Kết ngồi vắt vẻo trên tay vịn hành lang, tà áo phiêu phiêu, thân ảnh cô tịch hoàn toàn tách biệt khỏi cảnh sắc nhu hòa trước mắt. “Tứ ca, việc này cho đến giờ có bao nhiêu người biết?” Xử Nữ lên tiếng sau 1 hồi cân nhắc. “Không nhiều lắm” “Muội nghĩ. . . Việc này trước đừng để bọn lão đại biết!” Nàng không thể tưởng được đám Bạch Dương, Song Tử biết được sự thật này sẽ nháo đến tai Thiên Đế thì chuyện sẽ phức tạp đến mức nào. “Vậy muội định dẫn hồn đi luân hồi thế nào nếu không có lão Tam?” Ma Kết xoay túi thơm trên tay “Phong Thần thì thế nào?” Xử Nữ hỏi. Nghe vậy, Ma Kết nheo nheo đôi mắt hẹp dài, tựa tiếu phi tiếu “Với tính cách của nha đầu kia, muội nghĩ nó sẽ đồng ý để vị đại tiên này nhúng tay vào vận mệnh lần thứ hai?” “Lại chẳng đến lượt a đầu đó lên tiếng phản đối” Xử Nữ tinh quái đáp lại, đoạn nói “Tứ ca, huynh thật sự muốn đẩy việc này cho . . . người đó?” Ma Kết khẽ nhấc môi bạc “Cầu còn chẳng được” “Tứ ca, huynh qua cầu rút ván cũng không sợ Bát muội sẽ ám toán mình?” Xử Nữ cười lớn “Cái túi thơm này có thể đến tay huynh, ý tứ của Bát muội, người thông minh như huynh lẽ nào không nhận ra?” Thấy Ma Kết không nói, Xử Nữ lại càng thêm trào phúng “Bát muội thách cưới cũng quá lớn rồi haha” “Nghe nói dạo này Đồng Nữ Cung thường hay có những cơn mưa nhỏ đến hay đi đều vội vã” Ma Kết ẩn ý nhìn Xử Nữ một cái, đoạn lại nhoẻn miệng cười vô cùng rạng rỡ, giọng điệu quan tâm nói “Lục muội, mấy thứ bát quái trong Đồng Nữ Cung cũng quá nhiều rồi” “Muội biết rồi!!!” Xử Nữ hung hăng giật túi thơm trên tay Ma Kết. Con người này, mới nói 2 câu đã trực tính kế người khác! Nàng biết ngay từ đầu rằng cái người này không có việc gì thì làm gì tìm đến nàng, âm mưu quá âm mưu!!! Xử Nữ hậm hực định phất áo rời đi chợt quay lại phóng cái nhìn giảo hoạt về phía Ma Kết, đoạn lại cười ám muội quay đi. Chầm chậm vừa đi vừa nghêu ngao “Điều điều Khiên Ngưu tinh, kiểu kiểu Hà Hán nữ.Tiêm tiêm trạc tổ thủ, trát trát lộng ky trữ.Chung nhật bất thành chương, khấp thế linh như vũ.Hà Hán thanh thả thiển, tương khứ phục ki hứa ?Doanh doanh nhất thủy gian, mạch mạch bất đắc ngữ” Người đi đã xa còn người ở lại mặt mũi dầy đặc hắc tuyến, giọng đọc bình thản thanh thanh vẫn vang mãi câu cuối “Doanh doanh nhất thủy gian, mạch mạch bất đắc ngữ” Doanh doanh nhất thủy gian, mạch mạch bất đắc ngữ. . . Doanh doanh . . . Người xưa oán trách Thiên Đế chia cắt uyên ương mà nào có biết người thật sự chia sông cắt núi là chàng, người đoạt đi nàng cũng là chàng . . . “Tứ hoàng tử! Tứ hoàng tử?” “Hử?” Ma Kết mơ hồ nhìn nụ cười rạng rỡ như đóa hướng dương đơn thuần trước mặt “Tam hoàng tử đang tìm người” Thiên Cầm khẽ thỏ thẻ, dựa bằng việc bấy lâu nay đi theo Bát công chúa thì biểu tình của người nam nhân này hiện tại chính là đang dán 5 chữ “Muốn chết thì đến đây!” “Ngươi có từng hối hận không?” “H . . hả? Cái gì hối hận?” “Không có việc gì” Ma Kết khẽ thở dài, chỉnh trang lại y phục tính rời đi, đoạn nhíu mày dừng lại nhìn Thiên Cầm khiến nàng càng trở nên hoảng hốt “Cái . . cái đó, Tứ hoàng tử có gì phân phó?” “Ngươi có phải là tiên đồng ở Nam Dương Cung không?” “Không” Thiên Cầm ngây ngốc lắc đầu “Ngươi đến giúp việc?” “Không” Ngu ngốc lắc đầu “Vậy ngươi tối ngày chạy tới chạy lui làm đủ việc để làm gì?” “Cái này . . . ” Đại gia à, ngài lên cơn cũng phải báo trước cho ta 1 tiếng để lấy tinh thần chuẩn bị chịu trận chứ!!! Trông thấy bộ dạng nàng không thể ngu ngốc hơn nữa, Ma Kết vui vẻ phất áo rời đi, bỏ lại 1 tiểu nha đầu vẫn mơ màng không hiểu bản thân mình dẫm phải cái đuôi nào của hắn. ************** Vũ Thần Cung . . . “Ôn Thần! Ngươi mau lăn ra đây cho bổn cung!!” Cánh cửa Vũ Thần Cung bị đạp mạnh, 1 đám tiên đồng nhìn thấy thân ảnh tử y tiên tử hừng hực lửa giận như muốn thiêu trụi cả tiền viện thì chạy toán loạn, nhoắng cái đã không còn một bóng. Cùng lúc đó từ trong tiền viện chạy ra một nam tử vận thanh y tao nhã, dung mạo tuyệt thế, y hưng phấn dang rộng 2 tay tính nhào đến bên nàng nhưng giữa đường bị một cước đá bay thẳng trở vào trong điện. Nam nhân nọ nằm sõng soài trên sàn, ai oán lên tiếng “Đại tổ tông ~ nàng không thể cứ mỗi khi sinh khí lại tìm ta để chà đạp như vậy được. Bổn đại tiên ta dù có nhăn nhó méo mó ra sao cũng là Vũ Thần đại tiên, là thượng tiên trong thượng tiên, là một trong Tứ Thần Đại Hộ Pháp của Thiên Giới, nàng phải nghĩ cho tôn nghiêm cùng thể diện của ta chứ!” Thấy vị tử y kia nheo mắt nhìn mình, đoạn y lại dang rộng tư chi ra rồi oanh liệt nói “Đến! Mau đến chà đạp ta thêm một chút nữa!! Thân xác này dâng cho nàng, Đại tổ tông ~ mời ngài tùy tâm sở dục à không, xin ngài hãy đến thị tẩm ta đi!” Xử Nữ chẳng buồn để mắt đến y, nàng sải chân bước đến tràng kỉ, đi qua “cầu thị tẩm” cũng không tránh mà điềm nhiên giẫm lên khiến người bên dưới lại được thể gào khóc “Đại tổ tông ~ nếu nàng dám hạ cước xuống thêm một lần nữa thì nàng phải chịu trách nhiệm với tính phúc của ta đời đời kiếp kiếp!!” “Im miệng! Dâng trà!” “Lập tức có trà!” Nam nhân nọ lập tức chấp hành quân lệnh, nhanh chóng tìm hộ trà lại bận rộn châm trà. Đoạn, y xum xoe ôm chén trà đặt xuống bàn “Lão bà ~ là kẻ to gan lớn mật nào khiến nàng tức giận? Ta lập tức đi tìm kẻ đó bái sư!” “Hạ Vũ! Ngươi lén lén lút lút ra vào Đồng Nữ Cung là có ý đồ gì?” Lời vừa dứt, liền tặng thêm cho y 1 cước. Người dưới chân ngọ nguậy một chút, cười khổ “Chẳng phải đến chờ nàng gọi vào thị tẩm sao?” “Đã thăm dò được cái gì rồi?” “Đại tổ tông a~ nàng xem ta từng làm cái gì qua mắt được nàng không?” Vũ Thần giương ra bộ mặt vô cùng thành khẩn “Thật sự không có!” Xử Nữ ngưng mắt nhìn y một lúc lâu, ánh mắt trong veo nhìn lại nàng, nàng thu cước, thản nhiên nói “Thất lễ rồi, Vũ Thần đại tiên! Bổn cung còn có việc, ngày dài tháng rộng, tạm biệt!” Mắt thấy nàng trở mặt, mắt thấy nàng sắp rời đi, Hạ Vũ kịch liệt ôm chân nàng “Ta sai! Ta sai rồi! Dối đại tổ tông là cái sai thứ nhất! Gạt lão bà là cái sai thứ hai! Không thành khẩn là cái sai thứ ba!! Ta tình nguyện khai báo, nửa chữ tuyệt không giấu diếm! Nương tử ~ đừng phán ta tử hình ~~ bốn ngàn năm xa cách, nàng còn định đi nữa? Ta vì nàng phải chịu cảnh giường đơn lẻ bóng thủ tiết bốn ngàn năm rồi, còn chưa đủ trung trinh?!!” “Thành thật khai báo” Người đối diện xoa nhẹ sau gáy, tựa tiếu phi tiếu, “Bán đứng huynh đệ là chuyện xấu, nàng cố ý làm khó ta sao?” Xử Nữ cười lạnh không nói, còn khoanh tay không nhìn y. Hạ Vũ cam chịu thở dài, thấp giọng nói, “Lão Tứ cho rằng Bát công chúa chỉ giả chết, công chúa của Thiên Giới sao có chết một cách nhạt nhẽo như vậy được, lão Nhị không tỉnh táo nhưng người ngoài sao có thể không tìm ra sơ hở được! Do vậy . . . do vậy . . .” “Mỹ nam kế?” Nàng cười đến vân đạm phong thanh Hạ Vũ cũng cười, y giơ tay vén gọn lọn tóc giúp nàng. Nụ cười trên môi y chưa kịp tắt đã vội vã trở nên méo mó. Cuộc đời Vũ Thần trước vì nữ nhân này mà tôn nghiêm mất hết, sau lại vì nữ nhân này mà bán bạn cầu sắc, kế đến lại vì nữ nhân này lừa huynh dối đệ, sau cùng vẫn vì nữ nhân này mà phải đau khổ đi gặp Yến Diên thu xếp cho một linh hồn bị khuyết được chuyển thế. Tất nhiên là y cũng chẳng biết cái linh hồn khiếm khuyết kia là Bát Công chúa của Thiên Giới. *** Cứ như vậy linh hồn của Thiên Yết được trao tay từ người này đến người khác, cuối cùng đã thuận lợi được đích thân Yến Diên dẫn vào dòng luân hồi . . .

Thien Yet Nhan Ma Dung Khoc Anh O Day Chap 4

Hôm nay, lớp Nhân Mã có một bài kiểm tra 15 phút đột xuất. Vì tối hôm qua cứ mơ mộng đến ai đó nên không học bài và kết quả là nó không làm bài được. Để giải toả căng thẳng, nó rủ Kim Ngưu xuống căn tin kiếm gì đó ăn. Trường Nhân Mã là trường “xịn” nhất thị trấn nên cũng có một cái căn tin nho nhỏ.

– Này Ngưu, ban nãy cậu làm bài được hông? – Rất tốt, còn cậu không làm được chứ gì -* Mã gật đầu *- Tớ hiểu cậu quá mà. – Kệ tớ!- Nhân Mã nói với cái giọng trẻ con hờn dỗi. Lúc này, nó bỗng dưng nghĩ đến anh chàng Thiên Yết đẹp trai kia. Khuôn mặt ngồi ngẩn ngơ, lâu lâu lại cười như con điên khiến Kim Ngưu thấy kì lạ ” Bộ con này ăn phải bả hả trời, hay là nó bị trúng gió lâu ngày chưa phát hiện” – Này, đánh trống vào lớp rồi đấy. Còn định ngồi đấy đến khi nào hả con điên kia? – Hả? À ừ. Tớ tới liền.- Nhân Mã giật mình, nói đại. – Nãy giờ tơ tưởng đến anh nào, nói.- Sau khi giật mình, Nhân Mã biết mình đã bị lộ còn Kim Ngưu, cô phát hiên ra và tra hỏi với phong cách “chị đại”. ( Chị Ngưu thật cao tay nha ) – Hả! Sao cậu lại biết? Mà trước hết là cậu lừa tớ.- Nhân Mã hốt hoảng, vội lái sang truyện khác. – Nếu cậu không nói, tớ sẽ không cho cậu uống trà sữa miễn phí nữa. – Ồ. Ra là thế. Sao không nói với tớ sớm hơn. Giới thiệu tớ với ảnh đi, tớ đang ế.- Đây là một con người khác của Kim Ngưu- mê trai đẹp. Cô nàng hớn hở. – Nhưng tớ không biết địa chỉ và số điện thoại.- Nhân Mã nói dối đấy, 2 người đã trao đổi địa chỉ để dễ liên lạc với tư cách bạn bè. Nhưng nó không muốn Kim Ngưu và Thiên Yết gặp nhau, chả biết vì sao ( Miu: vì muốn độc chiếm người ta chứ sao ). – Thật à, buồn thế. Tớ thật sự muốn gặp anh ta. – Nếu may mắn, có thể tớ sẽ gặp lại anh ta, có gì tớ gọi cậu sau, được chứ?- Nhìn dáng vẻ tội nghiệp của Kim Ngưu, Nhân Mã không đành lòng mà giúp đỡ. – Ừ, không có gì. Suốt buổi học, Nhân Mã thì rầu rĩ không có tâm trạng để học, còn Kim Ngưu thì tí tởn, nói nhiều hơn so với mọi ngày. Ai trong lớp cũng bất ngờ vì sự thay đổi này nhưng không ai dám hỏi. Nếu hỏi lỡ tâm trạng của Kim Ngưu trùng xuống thì mọi người sẽ mất cơ hội tiếp xúc với hoi girl mất. Buổi chiều ngày hôm sau, cả ba người đi . ăn cùng nhau qua sự sắp đặt miễn cưỡng của Nhân Mã. Kim Ngưu mặc một chiếc váy màu hồng phấn, váy suôn dài đến đầu gối, làm bằng vôn nên trông cô rất dịu dàng. Kim Ngưu trang điểm nhẹ, đi đôi giày búp bê màu trắng khiến cô trông như một nàng tiểu thư giả làm dân thường. Mái tóc dài suôn mượt được tết theo kiểu thác nước trông rất phù hợp. Còn Mã bé bổng chỉ mặc quần jeans áo thun rất đơn giản. Mái tóc được búi cao kiểu củ tỏi. Còn về anh Thiên Yết…không còn gì để bàn….: anh mặc áo phông in hình con hổ rất cá tính, quần đùi dài đến đầu gối và một đôi giày thể thao hàng hiếm của Nike. Nhìn sơ qua rất đơn giản nhưng thật ra là toàn đồ hiệu không đấy. Cả ba hẹn nhau ở một quán ăn nhỏ khác. Nơi này được trang trí theo phong cách cổ điển nhưng cũng rất dễ thương, thích hợp với một cuộc hẹn hò. Thiên Yết đi cùng 2 người bạn của anh, đều là nam cả. – Chào hai em, anh là Bạch Dương, còn đây là Bảo Bình. Hân hạnh được gặp.- Anh chàng có vẻ ngoài cá tính nói trước. – Chào anh, em là Kim Ngưu, còn đây là Nhân Mã. Hân hạnh được gặp mặt.- Kim Ngưu nhẹ nhàng nói cùng với nụ cười nhẹ trên môi. – Chào anh.- Nhân Mã hôm nay rất khác a~. Bình thường cô nói rất nhiều, thế nhưng hôm nay thì ít đến kì lạ. Đến Kim Ngưu cũng lạ nữa mà. – Được rồi. Chúng ta vào trong ăn thôi, hôm nay bọn anh sẽ bao hết. Được chứ Thiên Yết?- Bạch Dương cười đùa. – … – Thiên Yết im lặng ý kiểu bảo “Ông thích tự bao đi, tui méo có tiền!!” – Ê. Sao bơ tui vậy. Tui buồn à nha. – Bạch Dương vỗ vai Thiên Yết cười trừ – Giờ có muốn vào ăn hay không?- Nhân Mã lên tiếng. Cô đang rất bực mình, chính xác là như vậy. Vì sao ư? Chắc các bạn cũng biết rồi chứ gì, khỏi nói nha – Haha. Em thật biết đùa. Vào thôi. Anh sẽ bao hết. * Sau khi đã gọi món * – Này, các anh là người dân ở đây hay là từ nơi khác đến.- Kim Ngưu thắc mắc hỏi. – Chúng tôi đến từ một thành phố lớn ở phía Bắc. Nghe nói ở đây có loại thực phẩm đặc biệt mà các nơi khác không có nơi chúng tôi đến xem.- Lúc này Bảo Bình mở lời. – Thật à. Vậy các anh làm nghề gì thế?- Nhân Mã đột nhiên hỏi vì nhớ đến việc ông thầy hiệu trưởng hôm bữa. – Anh là giám đốc công ty Thực phẩm GV, còn Bảo Bình là tổng giám đốc công ty Nhiên liệu GV. – Vậy còn Thiên Yết thì… – Hehe. Cậu ấy là chủ tịch tập đoàn GV đấy. Thật là ngạc nhiên nhỉ? Nhân Mã và Kim Ngưu nhất thời cứng họng không biết nói gì. Đùa sao? Tập đoàn GV là một trong những tập đoàn lớn mạnh nhất thế giới, điều đặc biệt là nó được gây dựng từ một thanh niên trẻ tuổi với 2 bàn tay trắng. Cậu thanh niên đó hóa ra lại là Thiên Yết đây. Ôi thật bất ngờ mà. – Tại sao anh không cho em biết? Em cứ nghĩ anh chỉ là một thợ chụp ảnh bình thường thôi đấy! Thật là… – Tại vì em không hỏi. – Đừng có nói kiểu đó. Anh thậm chí còn đùa là hết tiền khiến em tưởng thật nữa cơ. Với một chủ tịch tập đoàn thì làm sao mà hết tiền được. – Bởi vì chọc em rất vui.- Thiên Yết nở nụ cười mang sức sát thương mạnh hơn cả sức mạnh của Songoku. – Này Yết già. Với tất cả sự kính trọng, tớ van cậu đừng nở nụ cười đó nữa. Cậu sẽ hớp hồn Bạch Dương mất. Mà tớ thì không thể đấu lại được cậu.- Bảo Bình nói nửa thật nửa đùa. – Nói vậy có nghĩa là…- Nhân Mã mắt trợn to như phát hiện ra một điều gì đó. – Bọn nó đang hẹn hò với nhau đấy.- Thiên Yết trả lời gọn gàng. – Thật…sao…? Còn lịch ra chap thì chưa đến một tháng, có thể là 1 tuần, 2 tuần. Khoảng 10 hay 15 chap gì đó sẽ hết. ~ Thanks for reading~

12 Chom Sao Das Fruehlingserwachen Cu Giai X Thien Yet Story 1 Toan Kho Nhung Tao De Da I Lam 1

Ngày 2/11/20xx.Tôi đã gặp một người đặc biệt.

_____________________ 1. Vật Lý se duyên. Chẳng phải là một ngày có cái nắng chói chang, thời tiết thuận lợi mà nam nữ chính hay gặp nhau, vì cuộc gặp mặt của họ không phải ở trong một cuốn ngôn tình . Đó là một cuốn nhật ký thanh xuân mà ai cũng có. Hôm ấy là một ngày lạnh, cái thời tiết lạnh đặc trưng của thành phố A. Gió lùa làm mái tóc ngang lưng của cô rối lên. Cô cũng chả quan tâm lắm vì cô đã buộc gọn lên rồi, rối cũng chả sao. Ngồi trên chiếc xe máy, cô cùng cha mình đi qua mấy con phố. Mất gần hai mươi phút để băng qua mấy cây số. Năm nay cô vừa vào cấp ba, lớp mười làm con người ta ngỡ ngàng khó để thích ứng trong thời gian ngắn. Đã qua hai tháng kể từ khi tựu trường, cô đã dự định chọn khối B để phấn đấu nhưng môn Lý quá khó để đủ điểm. Muốn cải thiện điểm số thật nhanh nên cô nhanh chóng đi hỏi khắp lớp. Mà cũng chẳng cần phải khắp lớp thì nhờ hai đứa con trai ngồi bàn sau cô đã giới thiệu thầy dạy Lý mà hai chúng nó theo học. Cô không chần chừ mà hỏi luôn địa chỉ kèm theo lịch học. Học với người quen vẫn tốt hơn là cô đơn một mình giữa bao nhiêu người. Đó chính là nguyên nhân cô đang phải đi hỏi đường giữa cái thời tiết này. Cũng may là nó chẳng khó tìm lắm, chỉ vài phút sau cô đã tìm đến đúng nơi. Đó là một căn nhà nhỏ cách ngõ tầm 50m, sân tràn ngập một màu xanh của cây cỏ. Trang trí rất đơn giản, có lẽ vì lúc đó trời cũng đã tối nên cô chẳng cảm nhận được bao nhiêu vẻ đẹp của sân vườn. Cô lễ phép chào thầy, thầy Đông là cái tên người ta thường dùng để gọi thầy. Thầy Đông đã sắp đến cái tuổi phải về hưu, có thể coi là người có kinh nghiệm nhiều năm trong nghề. Cô đến hơi sớm nên trong phòng chẳng có ai cả, rất nhanh cô ngồi vào bàn cuối. Vì kiểu gì những bàn trên đã có người ngồi hết rồi. Phòng học nhỏ chỉ tầm hai mươi người, những chiếc bàn lớn được kê san sát nhau. Thầy Đông đi vào phía trong tiếp tục bữa tối cùng với gia đình. Vài phút sau, cánh cửa phòng học được mở ra, là Bạch Dương một trong hai đứa con trai ngồi ngay sau cô ở trên lớp. “Ủa sao tìm hay vậy? Tưởng thằng Dương dẫn mày đi.” Ma Kết vừa đặt chiếc cặp lên bàn đầu vừa lầm bầm nói. Tên con trai lầm lỳ này cô đã quen biết cũng đã lâu khi đi học đội tuyển hồi cấp hai nhưng lên cấp ba cô mới thân quen thân vì ngồi gần nhau. “Nó đi còn trễ hơn tao.” cô cười đáp. “Cũng đúng, nó đi sớm hơn tao mới là chuyện lạ.” Ma Kết giả làm người thông thái vuốt vuốt cái cằm. Cạch… Cánh cửa lại được mở ra… Một chàng trai cao tầm hơn một mét bảy bước vào, đó là Bạch Dương. “Giải, mày tìm nhà hay vậy?” “Quá khen, ngại quá nè.” Cự Giải đưa tay miệng bắt chước mấy quý tộc cười khinh thời xưa. Bàn đầu khá rộng đủ cho bốn đứa ngồi. Cô lên bàn này ngồi là chiếm chỗ của một bạn khác, ngặt một cái là bạn ấy là học sinh kia bị cận nặng. Cô không thể làm chuyện có lỗi như vậy được mà thầy Đông không cho phép một bàn có bốn người ngồi vì ở sau còn dư mấy bàn. “Hay để tao xuống thay?” Bạch Dương đề nghị nghe có vẻ là ga lăng thế thôi chứ bụng nó đang nghĩ gì thì ai cũng biết. Cậu ta chỉ đơn giản là sợ ngồi bàn đầu dễ bị gọi hỏi bài và đặc biệt con sâu ngủ như Bạch Dương không thể nào ngồi bàn đầu rồi. “Không được, cậu ngồi đó cho tôi để Cự Giải xuống đi, cậu xuống đó ngủ thì sao hả?” Thầy Đông giữ người Bạch Dương lại. “Thầy… thầy phải tin tưởng em chứ. Gần đây em đã rất rất chăm chỉ không còn ngủ trong giờ học nữa, thầy cứ thử hỏi Kết xem trên lớp em như thế nào” Bạch Dương mồm mép nhanh nhẹn, mắt cứ nháy liên hồi ra hiệu cho Ma Kết. Ma Kết cười cười đáp lại: “Ngồi bàn đầu đi mày.” Bạch Dương không biết nói gì hơn khi tên bạn thân lại phản bội mình. Nhưng bây giờ cậu có thể làm gì sao, Bach Dương tự hứa với lòng tự tôn của mình là cậu sẽ trả thù. Cự Giải xách chiếc cặp xuống bàn sau, một mình một bàn cảm thấy thật trống trãi. Cô đột nhiên lại nghĩ đến một tương lai đơn độc ngồi chiếc bàn này. Chán thật… Cạch… từ phía sau một cậu nam sinh đi vào lớp. Cậu bước tới bàn cô đang ngồi đặt chiếc cặp xuống lễ phép chào thầy. “Yết, học sinh mới nhờ trò đấy!” Thầy Đông đáp lại lời chào của Thiên Yết rồi nói. Bạch Dương chưa hết tức vẫn quay xuống trêu chọc Thiên Yết: “Giải của tụi tao nhờ vào mày.”  Ma Kết vui vẻ: “Đúng vậy. ” Bạch Dương đối tốt với Cự Giải vì cậu và coi quen nhau cũng đã lâu còn tên Ma Kết kia lại vì cô chính là bạn thân với crush của cậu. Tên mưu mô này lúc đầu tiếp cận cô là vì lý do này, sau thân với cô chính là cảm thấy cô rất tốt với bạn bè, tính cách còn rất tốt nữa đương nhiên là sau crush của cậu. Thiên Yết cười ngây ngô, tỏ vẻ đầy khó hiểu: “Ai của bọn mày cơ? ” Bạch Dương chỉ tay về phía cô: “Cự Giải học sinh mới.”  Thiên Yết chán nản nhìn cô, cậu ta có thành tích khá tốt nên đã dự đoán được học sinh mới nếu có gì chưa hiểu sẽ do cậu kèm cặp. Nghe ba chữ ” học sinh mới” cậu lại chuẩn bị tinh thần để làm gia sư không công mặc dù cậu chẳng muốn. “Thôi tập trung hôm nay chúng ta học bài mới. ” Thầy Đông lấy từ hộp ra một cây phấn màu đỏ viết lên bảng tiêu đề bài học. Lần lượt giảng từng đơn vị kiến thức từ dễ đến khó, bụi phấn rơi đều trên sàn. Lớp học chỉ có năm học sinh nên việc hỏi bài từng người là chuyện đương nhiên và với tư cách là học sinh mới Cự Giải được gọi đầu tiên, vì câu hỏi dễ nên cô có thể trả lời được. Nhưng mấy câu sau có một số kiến thức của các bài trước nên cô không thể trả lời đúng hết được. Quả thật đúng như lời của Ma Kết và Bạch Dương nói thầy Đông dạy thật dễ hiểu, người kém như cô còn hiểu được phần cơ bản của bài học. Kết thúc một tiếng rưỡi lao động trí óc có hiệu quả, thầy Đông gọi Cự Giải và Thiên Yết ở lại mục đích là để trao đổi với nhau về cách học và về cách truyền đạt lại. “Hai đứa có Facebook chứ? ” “Có ạ” cô lên tiếng. Cô là một đứa nghiện mạng xã hội nên chắc chắn Facebook là một thứ khó thể thiếu trong cuộc sống. “Em cũng có. ” Cậu vẫn nói với giọng nói chán nản của mình. Thầy Đông nói: “Vậy kết bạn để trao đổi bài dễ hơn. ” Cô cũng gật đầu lấy điện thoại ra, cậu cũng nhận lấy nhấp vào biểu tượng của ứng dụng rồi gõ vào thanh tìm kiếm hai chữ Thiên Yết. Cái tên của cậu rất đặc biệt nên kết quả đầu tiên chính là cậu, cậu nhấn vào nút kết bạn rồi đưa lại cho cô. “Cảm ơn.” Cậu lịch sự rồi bước đi ra truớc sau khi chào thầy Đông. Cô cũng tiếp buớc mà đi ra thay đôi giày đã nhiễm khí lạnh vào. _______ Cô nằm lên giường, lấy chiếc chăn bông đắp lên người tay cầm điện thoại. [Thiên Yết đã chấp nhận lời mời kết bạn của bạn]. Dòng thông báo hiện lên, cô vào trang cá nhân của cậu. Nhạt nhẽo là từ mô tả đúng nhất, chỉ có một bài đăng khi cậu cập nhật ảnh đại diện đã cách đây hai năm trước. Cậu trong ảnh đang cầm chiếc huy chương vàng chói, có lẽ là cậu tham gia hội khỏe. Có thể thấy cậu cực kỳ giỏi thể thao. Cậu bây giờ đã cao hơn lúc đó rất nhiều, thân hình cũng đã cân đối hơn trước. Nhìn ngắm trang cá nhân một chút rồi cô nhấn vào biểu tượng nhắn tin. Cô chọn một nhãn dán “Hello” gửi đến cậu. Ngay lập tức đã có tin nhắn đáp lại “Chào” ngắn gọn súc tích. Sau đó là một tin nhắn đến từ cậu. [Thiên Yết]: “Cậu muốn học ở đâu?” Cự Giải nhìn lên trần nhà màu nâu của gỗ ngẫm nghĩ những chỗ thường yên tĩnh phù hợp cho công việc học tập. Chắc chỉ có thư viện với quán cà phê nhỉ? [Giải Giải]: “Cà phê hay thư viện đều được, cậu thì sao.” Cô suýt nữa đã gõ nhầm chữ “cậu” thành “mày”. Xưng hô với bạn cô toàn thế nhưng người này cô mới quen chưa đầy ba tiếng hơn nữa còn sẽ giúp cô trong việc học hành nữa nên phải gây ấn tượng tốt. [Thiên Yết]: “Cà phê đi.”[Thiên Yết]: “Chiều mai tớ tới trường đón cậu được không?” Tới thẳng trường cô sao, có cần khoa trương vậy không? Dù gì thì cũng chẳng biết chạy xe nếu cậu không đón thì cô phải lết bộ. Thôi cô đồng ý vậy… mặc dù hơi ngại nhưng có một động lực nào đó thôi thúc cô. [Giải Giải]: “Được! Mai hẹn cậu 3h trước cổng nha.” Thiên Yết đã xem tin nhắn cậu không phản hồi nữa. Cự Giải cũng lấy tập sách ra lầm bầm học thuộc. Trời hôm nay không một gợn mây, thấp thoáng mấy ngôi sao với anh sáng yếu ớt bình thường như mọi ngày. Gió lạnh thổi quanh đây, cây cối dao động đung đưa theo chiều gió. Cánh cửa của nhiều nhà đã đóng chặt lại vang vọng tiếng của máy sưởi. Hai trái tim nào đó cũng đã rung động rồi, có lẽ là vì nụ cười của đối phương, cũng có thể là đơn giản vì sự xuất hiện của đối phương đã làm thay đổi quỹ đạo cuộc sống của họ. Lịch học của hai trường khác nhau nên từ sáng sớm Thiên Yết đã để lại một tin nhắn. [Thiên Yết]: “Số điện thoại của tớ xxxxxxxxxx” Cự Giải sao chép lại dòng số rồi lưu vào danh bạ. Cô cũng đã thức dậy từ sáng sớm vì cái động lực kỳ lạ kia mặc dù tám giờ sáng cô mới vào lớp. Cô dậy sớm vậy cũng chẳng có nhiều chuyện để làm nên cô đi bộ đến trường sớm một chút. Sớm ở đây là gần một tiếng so với bình thường. Ba mẹ cô ngạc nhiên lắm nhưng chắc là cô có kèo đi chơi hay ăn sáng với mấy đứa trong lớp. Thức dậy sớm là một thói quen tốt, bình thường đứa con gái cưng của họ lúc nào cũng sát giờ vào lớp mới bước chân vào cổng trường, dù bị la cũng sẽ không chịu dậy sớm.  ”Hay nó yêu đương nhỉ?” Câu hỏi đột nhiên xẹt qua đầu của ba mẹ Cự Giải. Con gái cưng của họ cũng thuộc dạng xinh xắn nên có bạn nam theo đuổi cũng không có gì lạ. Nhưng còn chuyện yêu đương thì chắc Cự Giải không hẹn hò sớm như vậy đâu, con gái mình thì ba mẹ Cự rõ nhất. Chắc là vậy… ____________________

Khi dạy cô ấy tôi chọn quán cà phê là vì tôi không thích không khí nghiêm túc ở thư viện nhưng phần lớn khi tôi vào Facebook của cô ấy thì thấy Giải rất thích mấy món ngọt và thích không gian thoải mái như quán cà phê.

Ngày hôm ấy, thế giới của tôi chỉ còn cô ấy và những người không phải cô ấy.

Cự Giải:

Thiên Yết:

(cre ảnh: pinterest)

12 Chom Sao Thien Than Va Ac Quy Chap 3

12 Chom Sao Thien Than Va Ac Quy Chap 3

” Lời hứa cuối ta còn nhớ… Là sẽ giết nàng…Người con gái ta yêu…” “…Đã hứa với người đấy rồi… Đứa con sinh ra để phục vụ Chúa Tâm hồn và cả thể xác đều hiến dâng cho Người Kẻ luôn cầm mình trong chiếc lồng son…”​ ” Cạch…” Chiếc cửa hé mở, tiếng bước chân ” cộp…cộp…” tiến lại gần. ” Bạch Dương, ngài đến tìm tôi sao?” Đôi mắt vẫn nhắm ghì, cô đang chắp tay cầu nguyện tới các vị thần. Bạch Dương nhìn quanh đền thờ, vẫn những ô cửa đầy màu sắc để lọt những tia sáng chiếu lên sàn bóng loáng hay những bông hoa bách hợp trắng tinh khiết tỏa hương thơm dịu mát. Mọi thứ hiện lên vẻ cổ kính sang trọng của ngôi đền. ” Đã lâu ta không tới đây…” Bạch Dương dừng chân lại và ngước lên nhìn tượng vị Chúa cao lớn luôn tỏa ánh hào quang. Cự Giải buông tay, nói:” Phải, lâu thật, từ ngày Người ấy vĩnh viễn biến mất…Ngài đã không thường xuyên tới đây nữa…” ” Ta…” ” Hay phải chăng, Ngài đang sợ sự trở lại của “Kẻ đó”, hay sự phản bội của ai đấy với Ngài?” “…Bông hoa Bách hợp… Có thể chúng thật trong sạch… …nhưng sẽ bị vấy bẩn bới chính phấn hoa của chúng.” ” Ngài hãy trở về đi, lời hứa khi xưa của người đó…Tôi sẽ tiếp nối nó…Cho dù tôi chỉ là một kẻ canh giữ Đền Thần…” ***** ” Ngài cảm thấy tốt chứ, Chúa tể Thiên Yết!” Ma Kết cúi mình. Hắn khẽ mở mắt, liếc nhìn Ma Kết. Làn môi mỏng mấp máy, rồi hắn lại nhằm nghiền đôi mắt và chìm dần vào mộng mị. Ma Kết nhẹ nhàng bước ra khỏi phòng và đóng cánh cửa lại. ” Xí, tưởng vị Vua mạnh thế nào? Trông hắn yếu xìu à?” Song Tử vắt chân ngồi và nói. “…” ” Ma Kết, người ngươi tìm có thật là kẻ kém cỏi này không vậy?” ” CHÁT!!!” một cái tát trời giáng xuống mặt Song Tử, gò má đỏ lựng. ” Ngươi…” Song Tử tức giận lồng lên. Ma Kết quay đầu lại, đôi mắt đỏ ngầu như máu:” Ta sẽ biến ngươi thành cát bụi, nếu ta còn nghe thấy câu nói đấy từ miệng ngươi!” Hắn bước đi, Song tử như đóng băng, chân tay cứng đờ và người run lên từng đợt. Khuôn mặt lộ nên sự sợ hãi vô cùng và những giọt mồ hôi mặn chát tuôn như mưa. ” Ngươi thật ngu ngốc khi động vào Ma Kết!” Xử Nữ lại gần chạm nhẹ lên vai Song Tử. ” Hả???” Song Tử bật giác như vừa tỉnh lại sau cơn ác mộng. Hắn nhìn xuống bàn tay vẫn còn run bần bật của mình. “…Nếu người không phải thiên thần… …Còn nếu người chẳng phải Ác quỷ… Ta và người có thể từ bỏ tất cả hay không…?” ” Một giấc mơ từ lâu thật lâu?” Hắn đã mở to đôi mắt ấy nhìn phía xa nơi phía đông luôn có ánh mặt trời. ” Á…” Song Ngư giật mình nhìn người con trai to hơn mình gấp hai lần này. ” Ngươi là ai…?” Làn môi khẽ động. Song Ngư sợ hãi, lùi lại vài bước, ôm lấy người mình và nói:” S..ong…Ng…ư!” Cái bóng hình đen tối, cái bóng đêm bao trùm lấy hắn lướt qua người cô bé và mất dần về phía xa. ” Song Ngư người làm gì ở đây vậy?” ” B…ảo B..ình!!!” Cô níu lấy vạt áo và đôi bàn tay nhỏ bé run rẩy. Bảo Bình vịn chặt vai Tiểu Ngư nói:” Ngươi sao vậy?Nói!” “Máu…!” Cô bé mếu máo, đôi mắt rưng rưng những bọng nước có thể trào ngay lập tức.” Cái chết…!!!” Cơ thể bán yêu của cô không thể chịu nổi cái thứ nồng nặc đầy mùi chết chóc từ hắn. ***** ” Thiên Bình, cô hãy xuất hiện đi!” ” Cự Giải, cô vẫn tinh mắt như ngày nào!” Đôi môi xinh đẹp khẽ mỉm cười. ” Nơi này vốn rất nhạt nhẽo với các người mà! Điều gì lại lôi cô tới đây?…Hay vì Bạch Dương…” Thiên Bình liếc nhìn, trong ánh mắt đầy ẩn ý:” Chỉ muốn tới thăm cô thôi!” Nàng nói dịu dàng pha chút buồn man mác. Những cơn gió lay động, tiếng những lọn cỏ va vào nhau kêu xào xạc. Ánh nắng cũng dịu đi lạ thường. ” Tôi…” Cự Giải như muốn nói điều gì đấy. ” Thôi nào, bỏ bộ mặt lãnh đạm ấy đi, cô sẽ bị tổn thọ đấy! Hôm nay thời tiết rất đẹp sao không ra ngoài hóng gió nhỉ?” Thiên Bình vui vẻ nói, giang đôi tay đưa về phía Cự Giải. ” Tôi…Xin lỗi…Tôi không thể rời khỏi đây được!” Cự Giải quay mặt đi, từ chối lời mời. ” Phải chăng…” Đột nhiên, ánh sáng tắt hẳn, những đám mây đen kéo về, bao trùm cả khu rừng thiêng. Tiếng gió rít lên gào thét đầy nặng nề, những thân cây cổ thụ bắt đầu lung lay. Bọn thú rừng chạy toán loạn tìm chỗ trú. Ánh sáng thần thánh như đang bị bóng đêm che khuất, những đôi mắt ngỡ ngàng trong nỗi sợ hãi thấp thỏm. Những cơn gió đập mạnh vào cánh cửa, rít lên như đang thét thảm thiết ngoài những ô kính màu sắc. Vừa bước ra, cô đã bị cản lại bởi những cơn gió màu đen kia. Mọi thứ như bị đảo lộn. Một khoảng tan hoang, những lọn cỏ xanh non hay những bông hoa khoe sắc đều dần lụi tàn và biến thành bụi bay đi. Mái tóc tím bay lộng trong cơn gió, nàng cố khé mở đôi mắt nhìn về phía trước, về phía đen kịt trong bóng đêm. Dáng cao gầy từ đằng xa nhạt nhoà như cái bóng đen đang tiến tới gần, nhưng Cự Giải không thể nhìn rõ đó là kẻ nào. ” Hỡi kẻ mang trong mình sức mạnh của Ác quỷ! Tại sao ngươi lại đến quấy rầy nơi linh thiêng này!?” Cô hét to về phía hắn. Vạt áo đen bay phấp phới, chỉ trong phút chốc hắn đã tiến lại gần Cự Giải. Đôi mắt hắn nhìn chằm chằm vào cô:” Người không phải Cenlila…!” Cự Giải ngỡ ngàng khi nghe đến cái tên ấy, cái tên đã bị quá khứ lãng quên. Tên của người đã cứu cô từ vũng lầy máu rồi đưa cô về nơi này và biến mất mãi mãi. ” Kẻ phản đồ của Chúa. Cenlila…” Hắn dùng một tay bấu vào cổ và nâng cô lên, nhẹ nhàng như nâng một con mèo. Cự Giải giãy giụa, tay cô bấu chặt vào cánh tay chắc khỏe của hắn. ” Nói ta biết! Cenlila đâu!” Hắn nói đầy giận dữ, đôi mắt đỏ như tóe lửa. ” Hặc…ta…Người…ấy…đã chết rồi!” Hắn như buông lỏng tay, đôi mắt hiện lên sự ngỡ ngàng, ánh mắt có thoáng chút sầu và đôi môi không ngừng mấp máy. Từ trong Đền Thần chiếc roi gai bay về phía hắn, nhưng hắn đã kịp lánh và lùi về phía sau. ” Ngươi đang xúc phạm đến ta đấy!” Thiên Bình tiến ra, trên tay cầm chiếc roi đầy gai hoa hồng. ” Thiên Yết!” ” Ngươi có biết con gái – ai cũng là vẻ đẹp của tạo hóa không hả?” Từ phía khu rừng thiêng liêng, một mũi tên xé tan cơn lốc đen bay về phía Thiên Yết với tốc độ không tưởng. ” Hãy nhận sự trừng phạt của ta! Tên Ác Quỷ kia!” ” Cẩn thận, chúa tể Thiên Yết!” Ma Kết đột nhiên xuất hiện chặn mũi tên của Kim Ngưu. ” Hừ…!” Thiên Yết kéo vạt áo đen quấn lấy Cự Giải biến mất theo cơn lốc đen. ” Bọn ta sẽ còn quay lại!” Ma Kết nói xong cũng biến mất. Những Thiên Thần đứng đơ cứng như những pho tượng. Họ không thể đuổi theo hay không có đủ can đảm!? Sự sợ hãi sắp chiếm lính họ. Những kẻ sống theo thời gian trường tồn kia cũng không thể chống cự lại sự sắp đặt của số mệnh. ​ “…Hãy giữ lời hứa của ta… Hãy giữ cho trái tim của kẻ đấy… …Và một ngày nào đó hắn tỉnh giấc… Con phải chết.”​