Top 12 # Xem Nhiều Nhất Song Tu Là Gì Mới Nhất 5/2023 # Top Like | Duhoceden.com

Đọc Chap 12 : Song Tu (H)

**

Tuyên Lân nhìn vẻ mặt Tề Thiên Sủng, thở dài trong lòng. Lần này đối phương phỏng chừng sẽ thật sự hận hắn, bất quá chuyện này vốn không còn biện pháp nào khác.

Liên Hoa khai phá rất khó, mặc dù là dâm liên, ban đầu khai thác dễ chịu, thế nhưng muốn khiến dâm liên này biến hóa, có thể đạt đến hai người song tu, đó không phải là chuyện chỉ cần hai người cả ngày cọ xát liền được. Tuyên Lân cũng không phải thành tâm muốn bắt nạt đối phương.

Chuyện song tu tu chân của môn giáo tuy rằng bị các môn phái tu chân khác khinh thường, thế nhưng bọn họ không thừa nhận cũng không được, tu sĩ song tu nguyên khí tăng trưởng xác thực nhanh.

Sự kiện năm đó Tuyết Nguyệt phái suýt bị diệt, không phải do người khác đỏ mắt hoặc là nhìn bọn họ không vừa mắt, trái lại bởi vì cầu đệ tử Tuyết Nguyệt phái song tu không được mà gây ra.

Đệ tử Tuyết Nguyệt phái từ nhỏ tu tập các loại điển tịch song tu, thủ đoạn tự nhiên phi thường, đệ tử các môn phái có ý tứ song tu đều rất muốn được cầu thân môn đệ Tuyết Nguyệt giáo.

Trong đó dĩ nhiên cũng có người mang ý đồ xấu, năm đó một đệ tử thân truyền của môn phái lớn đánh cờ hiệu cầu thân, dự định sẽ ám kế khi môn đệ Tuyết Nguyệt giáo đạt đến đỉnh lô liền thải bổ. Nữ đệ tử Tuyết Nguyệt phái bị thải bổ mạnh mẽ, cuối cùng chết vô cùng thê thảm. Sự tình bại lộ, trưởng môn bọn họ ngược lại không chỉ không khiển trách đệ tử mình, mà còn nói xấu phái Tuyết Nguyệt là dâm tà chi đạo, liên hợp những môn phái khác vây công.

Tuyết Nguyệt phái không giao thiệp rộng rãi trên giang hồ, chỉ là phàm nhân, lòng người không đủ, tu sĩ cũng không phải đều là thánh hiền. Không biết là người nào đã đồn đại tiêu diệt Tuyết Nguyệt phái, một nữ tu của Tuyết Nguyệt phái bỏ mặc bọn họ chia cắt, động tà niệm, không chỉ không để ý tới tình cảm sư môn, trái lại còn bỏ đá xuống giếng. Một đời tu chân môn phái rốt cục đi đến lưu lạc bụi trần.

Phái tu chân không còn, sau này nhân gian mới xuất hiện Tuyết Nguyệt Thần giáo, nhờ vào lúc trước, một đệ tử trong phái nhận nhiệm vụ bảo vệ an toàn của điển tịch. Cho nên, một lần nữa đi tới con đường tu chân, không chỉ có là Tuyên Lân tâm tâm niệm niệm, đây cũng là tâm nguyện mấy đời qua của Tuyết Nguyệt Thần.

Tuyên Lân thừa nhận chính mình có chút nóng ruột, những thủ đoạn này nếu là đệ tử bên trong giáo, đều có thể rõ ràng thâm ý hắn, thế nhưng lỗ mãng dùng với Tề Thiên Sủng, chẳng trách đối phương muốn hiểu lầm, muốn oán hận hắn.

Trong lòng thở dài, Tuyên Lân lại không cùng Tề Thiên Sủng nói rõ, lúc này dù nói cái gì cũng đều là toi công, còn không bằng trước tiên làm tốt chuyện trước mắt, sau đó… Lại cẩn thận bồi thường cho y!

“Thiên Sủng, thả lỏng… Ngoan…” – Lỗ nhỏ phía trước không dung nhập tốt, bé nhỏ không nói, cũng cực mẫn cảm, hơn nữa chỉ cần hơi bị tổn thương, cả đời liền phá huỷ. Vì lẽ đó Tuyên Lân cực kỳ chầm chậm, cực kỳ cẩn thận.

Thế nhưng Tề Thiên Sủng không hề biết rõ tâm cơ của Tuyên Lân. Đối với y mà nói, đây rõ ràng là hành vi sỉ nhục, là chà đạp lòng tự tôn, thật trầm trọng.

“Ngươi không cần như vậy, còn cái gì nữa liền xuất ra đi, tiểu gia đây không sợ ngươi!”- Tề Thiên Sủng rõ ràng đau đến ứa mồ hôi lạnh, ngoài miệng lại không chịu xin khoan dung.

Tuyên Lân xem sắc mặt của đối phương, trong lòng biết tiếp tục như vậy cũng không phải biện pháp, đơn giản quyết tâm, tăng nhanh động tác trong tay.

Tề Thiên Sủng gắt gao cắn môi chịu đựng, dục vọng đã sớm bởi vì đau đớn mà mềm nhũn ra. Nhìn thấy trên mặt Tuyên Lân mang theo một tia xoắn xuýt nhìn về y, Tề Thiên Sủng không khỏi cười lạnh một tiếng: “Sao? Chơi khó chịu sao?”

“Thiên Sủng ngươi không nên như vậy, ta làm việc này cũng là vì muốn tốt cho ngươi, nếu ngươi…”

“Tuyên Đại giáo chủ hà tất cùng ta nói nhiều như vậy, ta bất quá chỉ là đồ chơi mặc ngươi giày xéo!”- Tề Thiên Sủng chính là đang nổi nóng, có cái gì tốt để nói, huống hồ trong lòng y vốn đối với Tuyên Lân rất oán hận. Nếu không phải vì người này, y hiện tại đã ôm mỹ nhân vào lòng rồi đấy chứ?

“Được được được, đã như vậy, ta cũng sẽ không cần thương tiếc nhỉ!”- Tuyên Lân trong lòng ngưng trọng một lát, lúc này cũng không kiềm được. “Ngọc thúc” trong tay đã sâu sắc khảm tiến vào bên trong lỗ nhỏ sưng đỏ, màu da non nớt cũng bị ảnh hưởng luôn rồi, thêm một cái xích vàng ở lối vào.

Một điểm máu tươi nhỏ trên mu bàn tay của Tuyên Lân, tay hắn liền run lên, hắn lập tức ngẩng đầu nhìn về phía Tề Thiên Sủng.

Đôi mắt kia hẹp dài nhưng sáng sủa, ở ngày thường vô cùng linh động, giờ khắc này mang theo thống khổ cùng sự thù hận vô tận.

Tuyên Lân đưa ngón tay vuốt vào khóe miệng nhiễm một tầng đỏ tươi của Tề Thiên Sủng: “Hận ta sao?”

“Hừ!”

“Đã như vậy, vậy thì càng hận thêm một chút đi!”

Tuyên Lân dùng ngữ khí thật tàn nhẫn. Kỳ thực đáy lòng hắn đang gào thét, muốn mau nhanh giải thích rõ ràng, nói cho y biết bọn họ chính là luyện song tu thuật, người chưa có kinh nghiệm, căn bản không chịu được loại công pháp uy lực này. Nếu một mực phóng túng dục vọng, sợ rằng ngược lại sẽ bị hắn hút khô.

Như thế không chỉ sẽ không có nửa điểm lợi, ngược lại còn tiêu tán vì bị người khác tùy ý thải bổ đỉnh lô. Đến thời điểm đó, đừng nói nội công nhọc nhằn khổ sở luyện ra, chính là tinh khí toàn thân đều khó mà bảo vệ được, mạng nhỏ cũng nguy.

Mặc khác, Tuyên Lân cũng có lo lắng của chính mình. Tuyết Nguyệt Thần giáo tuy rằng thân ở phàm trần, cũng đem vết tích tu chân môn phái ở các đời che giấu hơn nửa, thế nhưng ai biết có thế lực kẻ thù tiềm ẩn trà trộn vào môn phái hay không. Một khi công pháp song tu bị tiết lộ, bị thế lực kẻ thù biết được, e sợ một lần nữa, tai ương lại ngập đầu.

Năm đó hai lần cùng giang hồ dùng binh khí đánh nhau, suýt chút nữa hủy diệt cơ nghiệp Tuyết Nguyệt Thần giáo, sư phụ của hắn – Nhâm giáo chủ lúc đó cũng là trẻ tuổi nóng tính, đến già thì cảm thấy thật vô nghĩa. Nếu cơ nghiệp bị hủy trong tay hắn, hắn làm sao còn mặt mũi đến cõi âm gặp tổ tông.

Tuyên Lân từ nhỏ liền bị sư phụ lải nhải những đạo lý này, phải bảo vệ bí mật đã khắc vào cốt tủy hắn.

Một mặt hắn muốn hướng về Tề Thiên Sủng thẳng thắn, dù sao người này chính là song tu đạo lữ với hắn. Mặt khác hắn bởi vì thân phận của Tề Thiên Sủng mà có phần do dự.

Nếu y là người bình thường, hắn đều có thể đem người bao vây, chậm rãi cọ xát mấy chục năm, không sợ hóa không được trái tim đối phương. Chỉ là thế lực phía sau Tề Thiên Sủng hiện tại vẫn không rõ, nhưng chỉ là vạn Mai sơn trang, đã là đối tượng không phải hắn có thể dễ dàng lay động.

Lời chưa kịp ra khỏi miệng, miễn cưỡng lại nuốt xuống. Hết lần này tới lần khác, khiến hắn thật khó chịu. Lại bị thái bộ bức bách không chịu thoái nhượng kia của Tề Thiên Sủng, nhất thời bụng đầy lửa giận, thủ hạ cũng không còn nặng nhẹ. Mà Tề Thiên Sủng cũng là giận hờn, biết rõ đối phương là buộc y lên tiếng, một mực không chịu yếu thế, hanh cũng không chịu rên một tiếng.

Hai người cứ đấu qua đá lại như vậy, đều vô cùng không dễ chịu. Tuyên Lân rốt cuộc cũng ràng buộc được Tề Thiên Sủng, dùng chỉ phong đứt đoạn kéo lại hồng trù của đối phương, hai cánh tay y đã hằn lên vài vệt hồng.

Tuyên Lân cố sức gạt đi cơn đau nhói quái dị ở đáy lòng, lần thứ hai thẳng tiến vào thân thể đối phương, đồng thời áp chế tứ chi đối phương, ép buộc đối phương há miệng, cùng hắn gắn bó quấn quýt.

Từng luồng từng luồng nhiệt lưu từ tứ chi kinh mạch chậm rãi tụ lên, chầm chậm lưu động, hết sức thoải mái, cảm giác này, Tề Thiên Sủng không phải lần đầu tiên cảm giác được.

Thời điểm y cùng Tuyên Lân giao triền lần trước, cũng đã phát giác được điểm này. Y tuy rằng không có kinh nghiệm gì, thế nhưng cũng không phải người ngu, cái cảm giác này khẳng định không phải người nào đều có thể nếm trải, đã như vậy, vấn đề chính là xuất hiện ở Tuyên Lân.

Vì lẽ đó tuy rằng bị Tuyên Lân ép buộc, thế nhưng đáy lòng y thật sự có chút hiếu kỳ, đồng thời y cũng từ đó hưởng thụ ngon ngọt, vì thế, y không tiếp tục ồn ào nữa. Dù sao y đã tiết nhiều lần, nếu bị Tuyên Lân tính toán, y sợ chính mình sẽ bị người ta phóng đãng mà chết.

Bất quá cảm giác lần này cùng với lần trước lại có điểm bất đồng thật lớn. Bên trong thư giãn có sảng khoái, bên trong sảng khoái lại mang theo dương khí, hơn nữa vị trí dương khí kia, tất cả đều tập trung ở phía sau.

Tuyên Lân bắt đầu tập trung động mấy lần, sau khi chân khí trong kinh mạch bắt đầu lưu động, rồi lại không chịu động nữa. Điều này làm cho y vừa vội lại vừa giận, tâm cảm thấy ngứa ngáy, chỉ ngóng trông đối phương có thể mạnh mẽ làm thêm mấy lần!

Tu As Un Animal…?/Have You Got A Pet?: Songs For Teaching

Tu as un animal…?

Tu as un animal à la maison, Louis? J’ai un animal à la maison, ah oui! J’ai un gros chien brun qui s’appelle Noah, Noah, Je l’aime beaucoup parce qu’il est très sympa’, Mais, quand même, je voudrais un chat!

Tu as un animal à la maison, Julie? J’ai un animal à la maison, ah oui! J’ai un perroquet qui s’appelle Bonbon, Bonbon, Je l’aime beaucoup parce qu’il est si mignon, Mais, quand même, je voudrais un poisson!

Tu as un animal à la maison, Henri? J’ai un animal à la maison, ah oui! J’ai un mouton blanc qui s’appelle Laurent, Laurent, Je l’aime beaucoup parce qu’il est très marrant, Mais, quand même, je voudrais un serpent!

Tu as un animal à la maison, Mimi? J’ai un animal à la maison, ah oui! J’ai un gros canard qui s’appelle Alain, Alain, Je l’aime beaucoup parce qu’il est si vilain, Mais, quand même, je voudrais un lapin!

Tu as un animal à la maison, Sylvie? J’ai un animal à la maison, ah oui! J’ai un chaton gris qui s’appelle Otto, Otto, Je l’aime beaucoup parce qu’il est super beau, Mais, quand même, je voudrais un oiseau!

Tu as un animal à la maison, Gigi? J’ai un animal à la maison, ah oui! J’ai un petit frère qui s’appelle Hannibal, Je l’aime beaucoup parce qu’il est génial, Mais, quand même, je voudrais un cheval!

Have You Got a Pet?

Have you got a pet at home, Louis? I’ve got a pet at home, oh yes! I’ve got a large brown dog who’s called Noah, Noah, I love him very much because he’s very nice, But still, I would like a cat!

Have you got a pet at home, Julie? I’ve got a pet at home, oh yes! I’ve got a parrot who’s called Sweetie, Sweetie, I love him very much because he’s so cute, But still, I would like a fish!

Have you got a pet at home, Henri? I’ve got a pet at home, oh yes! I’ve got a white sheep who’s called Laurent, Laurent, I love him very much because he’s very funny But still, I would like a snake!

Have you got a pet at home, Mimi? I’ve got a pet at home, oh yes! I’ve got a large duck who’s called Alain, Alain, I love him very much because he’s so naughty, But still, I would like a rabbit!

Have you got a pet at home, Sylvie I’ve got a pet at home, oh yes! I’ve got a grey kitten who’s called Otto, Otto, I love him very much because he’s extremely beautiful, But still, I would like a bird!

Have you got a pet at home, Gigi? I’ve got a pet at home, oh yes! I’ve got a little brother who’s called Hannibal, I love him very much because he’s great But still, I would like a horse!

See more of our French Song Lyrics

Many thanks to John and Monica Hyde for permission to display these lyric excerpts. © 2008 Taught By Song Limited. All rights reserved. Used with permission.

French Music Lyrics

French Music Products

Pháp Luân Công Không Có “Nam Nữ Song Tu”

[MINH HUỆ 12-04-2014] Nhiều trang web chính thống của Trung Quốc gần đây đã đăng thêm một bài viết phỉ báng Pháp Luân Công. Câu chuyện tuyên bố rằng một người họ Tôn đã bị bắt vì có quan hệ tình dục với một số phụ nữ dưới cái lốt “chuyển gen và tu luyện trong ái tình.” Bài viết này cũng liên hệ các hành vi của ông ta với khái niệm “nam nữ song tu” và xác nhận rằng người họ Tôn là một người theo Pháp Luân Công.

Vụ việc này chỉ là một nỗ lực mới đây nhất được Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) thực thi trong chiến dịch bôi nhọ Pháp Luân Công kéo dài 15 năm của mình. Mục đích là biện minh cho cuộc đàn áp tàn bạo đối với môn tu luyện ôn hòa này và tẩy não công chúng dẫn tới việc họ hiểu nhầm về Pháp Luân Công, đồng thời cũng ngăn chặn người dân Trung Quốc tiếp cận sự thật.

Pháp Luân Công đã được truyền ra công chúng vào năm 1992 tại Trung Quốc và kể từ đó đã lan rộng tới hơn 100 quốc gia trên khắp thế giới. Mọi người ở các lứa tuổi và dân tộc khác nhau đã được hưởng lợi từ việc tu luyện cả tâm lẫn thân. Pháp Luân Công đã được chào đón trên toàn thế giới. Nhưng ĐCSTQ không thể chịu đựng được mức độ phổ biến của môn tu luyện này cùng với sự thật là số lượng học viên Pháp Luân Công nhiều hơn số đảng viên của ĐCSTQ. Vì thế, vào năm 1999 nó đã tiến hành một cuộc đàn áp tàn bạo môn tu luyện và vẫn còn tiếp tục cho đến ngày hôm nay.

Các chiến dịch bôi nhọ diễn ra vào thời điểm ngày càng có nhiều người Trung Quốc đã biết sự thật về Pháp Luân Công cũng như quy mô và sự tàn bạo của cuộc đàn áp. Hơn 160 triệu người đã thoái khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó, kỷ lục có ngày lên tới hơn 100.000 người thoái xuất.

Vì ĐCSTQ gắng sức duy trì sự kìm hãm tư tưởng của người dân Trung Quốc thông qua một chiến dịch thận trọng trong việc kiểm soát thông tin nên nó đã bắt đầu nỗ lực mới nhất này – trò bịp bợm “nam nữ song tu” – vào tối ngày 10 tháng 04. Các trường hợp bị cáo buộc xảy ra ở tỉnh Hà Nam.

Nam nữ song tu là một phương pháp tu luyện đặc thù của Mật Tông Tây Tạng, hình thức tu luyện này tồn tại chủ yếu tại một số khu vực nhất định thuộc dãy Himalayas.

Sư phụ Lý Hồng Chí, nhà sáng lập Pháp Luân Công đã nói rõ trong Chuyển Pháp Luân: “Đặc biệt pháp môn Pháp Luân Đại Pháp chúng tôi, không có nam nữ song tu, cũng không giảng về nó. Vấn đề này, chúng tôi có nhìn nhận như vậy.”

Tất cả mọi bài viết trực tuyến mới được công bố gần đây về scandal tình dục tại tỉnh Hà Nam đều có chung luận điệu, dường như cùng xuất phát từ sự tuyên truyền của ĐCSTQ. Tuy nhiên, bất chấp nỗ lực của ĐCSTQ nhằm tạo liên hệ giữa người họ Tôn với Pháp Luân Công, hành vi của ông ta là trái ngược với các bài giảng của Pháp Luân Công.

Các học viên Pháp Luân Công đều là các thành viên bình thường trong xã hội. Họ có thể độc thân hay kết hôn. Quan hệ tình dục ngoài hôn nhân được coi là một tội và hành vi như vậy không được cho phép. Các học viên Pháp Luân Công nâng cao đạo đức của họ và cố gắng trở thành người tốt trong cuộc sống thường ngày. Ý tưởng cho rằng Pháp Luân Công khuyến khích quan hệ tình dục sai trái để cho các học viên đạt viên mãn là phi lý. Trang web Minh Huệ từng đăng nhiều câu chuyện về những người đã chính lại các mối quan hệ không đúng đắn của họ sau khi tu luyện Pháp Luân Công.

Kể từ khi lên nắm quyền vào 60 năm trước, ĐCSTQ đã luôn dựa trên những lời dối trá để bôi nhọ nhiều nhóm người khác nhau mà nó định đàn áp bằng bạo lực. Nhưng ngày mà tất cả những lời dối trá của nó bị phơi bày sẽ không còn xa nữa.

Bản tiếng Hán: http://www.minghui.org/mh/articles/2014/4/12/法轮功没有”男女双修”-289918.html

Bản tiếng Anh: http://en.minghui.org/html/articles/2014/4/13/176.html

Đăng ngày 08-05-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Truyện: Tu Chân Liêu Thiên Quần

Tiên cơ tỷ tỷ quang minh chính đại cho Bạch Tôn Giả thêm ưu đãi, để một mình ngài ăn tiên trân yến thế cũng được sao?

Sự thật chứng minh… quá được đi là đằng khác.

Cho dù những món khác trên bàn đều là món ăn nấu bằng nguyên liệu bình thường, thế nhưng dưới kĩ thuật nấu nướng cao siêu của Biệt Tuyết Tiên Cơ thì mùi vị của chúng nó cũng chẳng thua kém gì tiên trân yến. Cả Thiên Nhai Tử đạo trưởng, Ngư Kiều Kiều và Tô thị A Thập Lục đều ăn rất mĩ mãn.

Mấy người bạn thân của Tống Thư Hàng tiếp xúc với tay nghề của tiên trù lần đầu tiên, ai nấy đều cảm thấy bữa cơm này ngon đến mức ăn cả chục bát cơm cũng được, bọn họ hoàn toàn không để ý đến việc Biệt Tuyết Tiên Cơ cho Bạch Tôn Giả một mình một đãi ngộ riêng.

Bạch Tôn Giả chớp mắt hiếu kì nhìn món ăn cấp bậc tiên trù độc đáo trong tay mình, rồi lại nhìn Tống Thư Hàng,

đây là do Thư Hàng tiểu hữu cố ý sắp xếp hả?

Quả nhiên là không để cho người ta thất vọng, đã có món ăn hợp khẩu vị của ngài mà lại còn do tiên trù nấu ra,

Bạch Tôn Giả vừa lòng lắm lắm.

Đồ ăn ngon không thể thiếu rượu ngon, Thiên Nhai Tử đạo trưởng lại chuẩn bị rượu ngon mang tới rót đầy cho mọi người.

Tống Thư Hàng mượn hoa hiến phật, nâng chén cười nói:

– Chén thứ nhất, chúc mừng Bạch tiền bối thắng lợi trở về.

Tuy rằng không biết là Bạch tiền bối đã thu hoạch được bảo vật gì từ trong di tích từ thời Thiên Đạo cũ kia, thế nhưng dựa vào vận may của Bạch tiền bối thì dùng bốn chữ “thắng lợi trở về” tuyệt đối không sai.

– Cảm ơn.

Bạch tiền bối mỉm cười.

… Qua ba tuần rượu, các món ăn được đưa lên liên tục.

Phần lớn các món chính đều chia thành hai loại, một loại là đồ ăn bình thường cho mọi người cùng ăn, một loại khác là loại đặc biệt mà Biệt Tuyết Tiên Cơ làm riêng cho Bạch Tôn Giả.

Thi thoảng cũng có những món chỉ có loại bình thường mà thôi.

Rượu mà Thiên Nhai Tử đạo trưởng mang đến có thể sánh với tiên nhưỡng, ngon miệng ngọt lành, tuy nhiên cũng rất nhanh say. Sau mấy chén thì mấy người bạn của Tống Thư Hàng đã mơ mơ màng màng, Nha Y tửu lượng kém đã nằm sấp trên bàn mà ngủ.

– Sao hôm nay mình nhanh say thế nhỉ?

Thổ Ba đỏ ké mặt mày mà vẫn còn nghi hoặc.

Từ khi chạy ngàn dặm xa xôi đến chỗ Cao Mỗ Mỗ thì hắn và Dương Đức cứ như rơi vào một cái vòng tuần hoàn chết: say rượu – tỉnh rượu – ăn cơm – uống rượu – rồi lại say rượu… Xong đời rồi, vòng tuần hoàn này có độc, hôm nay xem ra lại say bét nhè rồi… Thiên Nhai Tử đạo trưởng dương dương tự đắc nói:

– Vì rượu hôm nay là do lão phu đặc biệt xách tới mà, tuyệt lắm luôn đó.

– Vì rượu ngon của đạo trưởng, chúng ta cạn!

Cao Mỗ Mỗ hào hứng bừng bừng cạn một ly với Thiên Nhai Tử đạo trưởng, sau khi uống xong thì hắn nằm sấp trên bàn cùng bạn gái mình luôn.

– Cao Mỗ Mỗ say rồi à?

Ngư Kiều Kiều đột nhiên sáng ngời mắt lên. Sau đó cô gọi người hầu đến, bảo họ đỡ Cao Mỗ Mỗ đi ngủ một giấc.

Đồng thời cô cũng âm thầm ra dấu cho người hầu.

Người hầu âm thầm gật đầu đáp lại, sau đó họ đỡ Cao Mỗ Mỗ cho hắn ngồi trước bàn máy tính, rồi bật luôn máy,

mở luôn phần mềm gõ chữ, cài đặt luôn cả bộ gõ cho hắn.

Ngư Kiều Kiều không tin hôm nay Cao Mỗ Mỗ lại có thể dùng mặt gõ 10 vạn chữ.

Thất bại là mẹ thành công, sau nhiều lần thất bại thì nhất định cô sẽ tìm ra con đường dẫn đến thành công thôi!

… Sau Cao Mỗ Mỗ thì Thổ Ba và Dương Đức cũng lần lượt gục xuống, thế là tất cả người thường đều đã bỏ mạng trên chiến trường đấu rượu.

Trong phòng bếp, Biệt Tuyết Tiên Cơ lại bưng thêm đồ ăn lên.

Không biết có phải trùng hợp hay không mà món ăn lần này lại là tiên trân yến số lượng lớn. Đó là tiên trân lấy nguyên liệu là cua mập, cũng là món ăn cuối cùng trong bữa này.

Sau khi bưng món này lên thì Biệt Tuyết Tiên Cơ không bỏ đi, mà đứng bên cạnh Bạch Tôn Giả, dùng kĩ thuật phi phàm lột vỏ cua giúp Bạch Tôn Giả, rồi lấy thịt cua ra đặt vào bát của ngài với phong thái rất mực dịu dàng.

Nếu không phải tiên trù thì khó mà có được tay nghề này.

Bạch Tôn Giả bị cách phục vụ chu đáo của Biệt Tuyết Tiên Cơ làm cho hơi mất tự nhiên, thế nhưng mà… thịt cua do tiên cơ lấy ra ăn ngon quá.

– Ngon không?

Biệt Tuyết Tiên Cơ dịu dàng hỏi.

Bạch tiền bối đáp một cách thành thật và thuyết phục:

– Ngon lắm.

– Có muốn ngày nào cũng được ăn không?

Biệt Tuyết Tiên Cơ hỏi tiếp.

Bạch Tôn Giả:

– Muốn.

– Thế… có muốn làm đạo lữ của ta không? Rồi ngày nào ta cũng làm món ngon hơn cho ngươi ăn.

Biệt Tuyết Tiên Cơ dịu dàng nói.

Bạch Tôn Giả ngẩn ra, rồi đột nhiên ngài ngộ ra chân lý:

– Bảo sao ta lại thấy món ăn này quen thuộc đến vậy, đã thế tất cả đều là món mà ta thích ăn. Là cô à Biệt Tuyết?

Đã lâu không gặp.

Biệt Tuyết Tiên Cơ nới lỏng vải lụa che mặt ra một chút, để lộ đôi mắt sáng trong:

– Hừm.

– Kĩ thuật nấu nướng của cô lại tiến bộ rồi.

Bạch Tôn Giả cảm thán.

– Đương nhiên, con người luôn tiến bộ mà.

Biệt Tuyết Tiên Cơ kiêu ngạo nói. Cô tự tin vô ngần về tài nấu nướng của mình:

– Bạch đạo hữu, đừng có trốn tránh câu hỏi vừa rồi của ta. Trả lời đi, có muốn trở thành đạo lữ song tu của ta không?

– Không.

Bạch Tôn Giả đáp.

Biệt Tuyết Tiên Cơ:

– Thế có muốn ăn ngon mỗi ngày không?

– Muốn.

Bạch Tôn Giả nói không chút do dự. Biệt Tuyết Tiên Cơ:

– Thế thì làm đạo lữ song tu của ta đi, ngày nào ta cũng nấu cho ngươi ăn! Hơn nữa món ăn còn ngon hơn thế này nữa kìa.

– Không.

Bạch Tôn Giả vẫn không chút do dự.

Biệt Tuyết Tiên Cơ mệt tim quá.

– Mấy trăm năm nay rồi mà câu trả lời của ngươi chẳng thể thay đổi chút nào sao?

Biệt Tuyết Tiên Cơ oán thầm.

– Ừa.

Bạch Tôn Giả nghĩ ngợi một tí rồi đưa ra đáp án theo kiểu khác:

– Muốn được ăn ngon, nhưng không cần đạo lữ song tu.

– Muốn hay nhỉ?

Biệt Tuyết Tiên Cơ nghiến răng.

– Ừ, nên ta cũng chỉ muốn chơi thế thôi mà.

Bạch Tôn Giả cười nói.

Biệt Tuyết Tiên Cơ trợn trắng mắt, một lúc lâu sau mới nói tiếp:

– Vậy chúng ta làm bạn bè bình thường!

Bạch Tôn Giả:

– Được.

Trên thực tế thì xưa nay Bạch Tôn Giả vẫn luôn coi Biệt Tuyết Tiên Cơ là bạn tốt. Nhớ năm đó lần nào Biệt Tuyết Tiên Cơ bày thực tiên yến cũng mời Bạch Tôn Giả, Bạch Tôn Giả vẫn cảm thấy Biệt Tuyết Tiên Cơ là một tiên tử tốt.

Thấy vẻ mặt bình tĩnh của Bạch Tôn Giả, trong lòng Biệt Tuyết Tiên Cơ dấy lên nỗi buồn bực vô danh.

Cô chà chà chân mình.

Crack!

Nền đá cẩm thạch bị Biệt Tuyết Tiên Cơ giẫm vỡ toác ra.

Nhóm người Tống Thư Hàng lẳng lặng lùi ra sau một tí, duy trì một khoảng cách nhất định với Bạch Tôn Giả và Biệt Tuyết Tiên Cơ.

– Cho ngươi này!

Biệt Tuyết Tiên Cơ dỗi lẫy một lúc rồi lấy một chiếc thiệp mời ra đưa cho Bạch Tôn Giả.

Đó là thiệp mời của thực tiên yến, cô đã chuẩn bị từ trước khi tới đây.

– Thực tiên yến? Lần này mời cả ta rồi à?

Bạch Tôn Giả nhận lấy tấm thiếp rất tự nhiên.

– Hừ! Thực ra ta đã bắt tay vào chuẩn bị thực tiên yến lần này từ trăm năm trước! Ta nhất định sẽ làm ra món ăn khiến cho ngươi ăn vào rồi cả đời khó quên! Đến lúc đó ngươi sẽ không thể rời xa đồ ăn mà ta làm ra được nữa!

Biệt Tuyết Tiên Cơ nói với khí thế ngút trời.

– Ta chờ mong lắm đấy.

Bạch Tôn Giả nói.

– Đến khi đó, ta nhất định bắt ngươi phải cầu xin được làm đạo lữ song tu của ta!

Biệt Tuyết Tiên Cơ nắm chặt tay mà nói. Muốn chinh phục trái tim của một người đàn ông thì phải bắt đầu chinh phục từ dạ dày của hắn. Biệt Tuyết Tiên Cơ tin tưởng rằng nếu có một cô gái nào chinh phục được dạ dày của Bạch Tôn Giả, thì đó nhất định chính là cô chứ không còn ai khác!

Bạch Tôn Giả suy tư một lát:

– Ừm, nếu thật sự có đồ ăn ngon như thế thì ta rất mong chờ!

Tiên cơ trợn trừng mắt. Chính là phản ứng này! Chính cái phản ứng này của Bạch Tôn Giả làm cho cô có cảm giác chưa đánh đã thua, buồn hết cả bực!

Thế nhưng cô đã đạt được mục đích rồi.

Đến lúc đó, hãy để cô dùng thực tiên yến quyết phân thắng bại với Bạch Tôn Giả đi!

– Đi đây, gặp ở thực tiên yến!

Biệt Tuyết Tiên Cơ nói.

– Ừ, được, ta rất mong chờ.

Bạch Tôn Giả đáp.

Biệt Tuyết Tiên Cơ phóng khoáng xoay người đi, không quay đầu lại, hai hộp đồ ăn trong phòng bếp cũng bị quên luôn.

Ngư Kiều Kiều là chủ nhân, đành vội vàng đứng lên tiễn khách.

… Sau khi Biệt Tuyết Tiên Cơ rời đi thì Bạch Hạc Chân Quân bắt đầu rầu ruột. Không ổn rồi, Biệt Tuyết Tiên Cơ là kẻ địch lớn trước nay chưa từng có, hoàn toàn không nằm trong cùng một thế giới với đám tình địch trước kia! Đặc biệt là đối phương còn nắm giữ kĩ thuật nấu nướng mạnh nhất giới tu sĩ nữa chứ! Hắn cảm thấy tình cảnh của mình hơi không ổn rồi! Xem ra hắn cũng phải phát huy hết sở trường của mình mới được.

Giờ thì vấn đề tới rồi. Rốt cuộc sở trường của hắn là cái gì đây? Hắn không biết nấu ăn, không biết luyện đan,

không biết hái thuốc, so với Biệt Tuyết Tiên Cơ thì hình như chưa đánh đã thua mất rồi.

Không ổn! Nguy cơ to quá!

Sau khi Biệt Tuyết Tiên Cơ đi, Bạch Tôn Giả lại cầm một con cua lên nhìn nhìn ngó ngó.

Một lát sau, ngài nhìn Bạch Hạc Chân Quân:

– Bạch Hạc, ngươi biết lột vỏ cua không? Lột vỏ rồi lấy thịt cua nguyên vẹn ra như Biệt Tuyết Tiên Cơ ban nãy ấy.

Bạch Hạc Chân Quân nước mắt ròng ròng, hắn biết bóc vỏ cua, thế nhưng không phải tiên trù thì làm sao mà có kĩ thuật như Biệt Tuyết Tiên Cơ để làm như cô được chứ?

– Không được à?

Bạch Tôn Giả lại nhìn về phía Tống Thư Hàng:

– Thư Hàng có biết không?

Nhưng vừa hỏi xong thì Bạch Tôn Giả đã thở dài thất vọng, bởi vì khi Tống Thư Hàng ăn cua thì cũng thô bạo cạp vỏ cua như bình thường thôi.

Tống Thư Hàng:

– … Bạch Tôn Giả thở dài xong, bèn giơ cua lên suy nghĩ gì lung lắm.

… Cơm no rượu say.

Hiến Công Cư Sĩ không được ăn bữa tiên trân yến này.

Thế nhưng cư sĩ cũng không để ý đến một bữa cơm. Bây giờ đối với hắn, bố trí cạm bẫy để bắt con long ma kia quan trọng hơn hết thảy.

Tống Thư Hàng ăn no uống đủ thì hơi ngà ngà say. Hắn đang định đi nghỉ ngơi một tí thì lại bị Hiến Công Cư Sĩ gọi qua.

– Thư Hàng tiểu hữu tới rồi, bây giờ ta cần ngươi giúp đỡ một chút.

Hiến Công Cư Sĩ đứng trong sân sau biệt thự của Ngư Kiều Kiều, vẫy tay với Tống Thư Hàng.

– Hiến Công Cư Sĩ cần ta làm gì vậy?

Tống Thư Hàng bước tới rồi hỏi với vẻ tò mò.

– Ta đã bố trí một cạm bẫy liên hoàn ở đây, ngươi để lại khí tức của mình trong cạm bẫy đi. Như vậy ta có thể khuếch tán khí tức của ngươi ta phạm vi lớn nhất dựa vào trận pháp để cho con long ma kia tìm ngươi dễ dàng hơn. Bây giờ bạn bè ta sắp tới nơi rồi, vạn sự đã xong, chỉ thiếu gió đông thôi.

Hiến Công Cư Sĩ tự tin nói.

– Không thành vấn đề, Hiến Công tiền bối.

Tống Thư Hàng gật đầu nói.

Thế nhưng mà.. phải để lại khí tức kiểu gì đây?

Chẳng lẽ phải dùng nước tiểu để đánh dấu lãnh thổ như sư tử à?