Top 8 # Xem Nhiều Nhất Truyện 12 Chòm Sao Giang Hồ Nữ Tử Mới Nhất 6/2023 # Top Like | Duhoceden.com

Đọc Truyện Giang Hồ Tái Xuất

Thông tin xin đọc truyện

Nữ

Liêm Bạch Dương “Ngươi nghĩ trên đời này có thứ gì đáng quý hay không? Tiền với tình ngươi nghĩ cái nào quan trọng hơn? Nếu như ngươi biết hãy cho ta hay khi ta vẫn còn tồn tại trên cõi đời mộng ảo này.”

Lâm Kim Ngưu

“Sắc xuân một đi không trở lại, kiếp người vẫn một vòng luân hồi duyên sinh do trời sắp đặt nào có ý không làm theo, chỉ mong sao tấm thân nữ nhi này được một lần bày tỏ tấm lòng ân nghĩa thuỷ chung.”

Mạc Cự Giải

“Cuộc đời là chi có bao gian truân trắc trở, một lòng mong trời thấu hiểu tâm tình của người con gái trong kiếp bạc lưu giang hồ để rồi kiếp này một mình ta đơn côi trong tấm thân bạc mệnh nổi trôi giữa dòng đời.”

Viên Xử Nữ

“Tình yêu, tình bạn tôi đều có hết nhưng cả một cuộc đời liệu tôi có thực sự tin về điều đó? Câu hỏi này chính là lí do để tôi có thêm động lực để bước tiếp, có thêm một chút can đảm để mở lòng với điều đó.”

Vũ Thiên Bình

“Tự do là gì tôi có thể tìm kiếm nó ở đâu? Tôi nghĩ dấn thân vào chốn giang hồ hiểm nguy này có thể tìm thấy điều tôi thực sự muốn muốn tránh xa những thứ bó buộc một con người, nhưng đời có thực sự như mong muốn?”

Xuân Nhân Mã

“Du ngoạn khắp bốn bể biết đâu bao gian lao đang chờ phía trước, vẫn vững lòng không sợ hiểm nguy tôi đây tuy phận gái nhưng đâu biết khổ là gì. Cứ đi, cứ tiến rồi một ngày nào đó định mệnh duyên sinh tương phùng ắt sẽ gặp lại nhau.”

Băng Xà Phu

“Một nỗi buồn sâu trong thâm tim không thể xóa nhòa, chàng đã ra đi bỏ lại ta một mình bây giờ trách ai ngoài trách ta. Bây giờ ngồi nơi đây tựa ánh trăng tròn cất lên một khúc sáo ta đây gửi hết tâm tư của mình vào tiếng nhạc này mong sao chàng có thể nghe được nơi phương xa.”

Nam

Kim Song Tử

“Phải làm sao đây giữa hiện thực và mộng tưởng-tình yêu và thế thời ta phải chọn cái nào? Phải chăng do ta quá hèn nhát hay ta ngu dại mà không có đủ dũng khí để chọn vậy thì ta chỉ còn biết tin tưởng vào tiếng lòng của mình để ngàn đời sau không phải hối hận.”

Vương Sư Tử

“Trên trận chiến một mất một còn ta đây quyết thắng để bảo vệ lòng tự tôn cùng với lời hứa năm xưa ta đã cất lên với một người mà ta hằng mong sẽ được gặp lại, sẽ bảo vệ người đó suốt cả đời, người con gái với ánh mắt tinh nghịch hãy đợi ta ta nhất định sẽ tìm nàng.”

Ôn Thiên Yết

“Mây mù che khuất ánh trăng, hoa đâu đã héo tàn từng cánh lá rơi rụng đưa tay lên ta hứng lấy chiếc lá phong, một cảm xúc buồn dâng lên trong lòng khung cảnh khi xưa giờ đã tàn cuốn theo chiều gió bay vào hư không.”

Phùng Ma Kết

“Phập phùng tiếng diều bay, hương hoa nở rộ một góc trời sinh tử có duyên có phận vậy tại sao phải lo lắng. Ta đây hưởng thụ sự thanh bình phước lành mà trời ban nhưng vì số mệnh nên phải tuân theo kiếp giang hồ còn các ngươi chỉ muốn mình chém giết lẫn nhau mà không nghĩ đến hậu quả thật đáng tiếc.”

Đăng Bảo Bình

“Gia thế? Địa vị? Ta đây không hứng thú đối với ta chỉ cần một thân phận đơn giản để được ngắm trời ngắm mây ung dung tự tại suốt ngày như vậy là quá đủ cho một kiếp người trong chốn phiêu bạt giang hồ.”

Sương Song Ngư

“Tà áo trắng đi qua dòng người không để tâm đến mọi việc xung quanh vẫn tiếp tục bước đi không chốn dung thân không có điểm dừng, động tĩnh lúc nào không ai hay chớp lấy thời cơ mà hành động.”

============= tập diễn =============

-Được rồi mọi người mau vào vị trí đi chúng ta chuẩn bị tập võ – T/g

-Này t/g mỗi khi viết những tác phẩm khác nhau thì chúng tôi phải đổi thành hình dạng khác à? Bọn tôi đã thay đổi hai lần rồi đấy – Bảo Bình.

-Tất nhiên là phải chuyển đổi hình dạng rồi, xem ta đây hô biến – T/g

*Lung linh…lấp lánh*

-Oa chúng ta biến đổi rồi thành người Trung Hoa rồi nè! – Nhân Mã

-Biến đổi quen rồi còn la gì nữa – Xà Phu

-Đúng là quen rồi nhưng bất ngờ ở đây là chúng ta không đóng kiểu Nhật nữa mà chuyển sáng đóng kiểu Trung Hoa kìa – Nhân Mã.

-Thôi mấy má đừng tám chuyện nữa bắt tay vào làm việc thôi! – T/g

-Vâng, bọn tôi nghe rồi thưa Dung mama – Xử Nữ, Nhân Mã

-Này, mấy người gọi ai là Dung mama hả?!! – T/g

-Không ai hết chúng tôi – XN & NM vừa nói vừa chạy.

“Chắc tui chết vì mấy cái người này quá!! chúng tôi – T/g nghĩ thầm trong bụng.

===== giờ luyện võ =====

-Nhân Mã giơ cao chân lên một chút đi – T/g

-Cao thế này à? – NM – Một chút nữa – T/g – Cao chúng tôi quá uwaaaa – NM

-Đừng…đừng có ngã – T/g bối cmn rối.

Thế là một phát cả đám ngã nhào người nối tiếp người theo kiểu domino, làm lộn xà lộn xộn cả cái khu võ đường này.

-Trời ơi! Sắp đổ cột rồi – T/g lấy tay che mặt.

. . . . .

-Ủa! Sao không có gì xảy ra hết vậy? – T/g nói nhìn qua phía bên kia thì….

– Yếtttttt huynhhhhhhh!!!! T/g với vẻ mặt vui mừng hét lên.

-Đừng có lo – TY một tay giữ cột thành một tay giơ ngón trỏ lên và chỉ về hướng t/g.

-Được rồi mọi người đừng ồn lên nữa chúng ta bắt đầu dọn dẹp thoi, nhanh lên nhanh lên đứng dậy hết đi – T/g

-Ờ! (x13)

Truyện (12 Chòm Sao)Nguyệt Lão Hồ Đồ, Chạy Đâu Cho Thoát

chương 41

Sự kiện Trang Nhã công chúa xuống tóc đi tu dần dần trở thành chuyện cũ của dân chúng, hiện tại sự kiện “hót hòn họt” chính là Tôn thừa tướng theo đuổi Vỹ tướng quân. Một số dân chúng trỉ trích Tôn Khôi Hạo không chung thủy, không còn Trang Nhã công chúa thì quay sang Vỹ tướng quân. Còn một số dân chúng thì nói rằng tiên đế khi xưa chia rẻ uyên ương, vốn dĩ Tôn thừa tướng và Vỹ tướng quân là một đôi nhưng tiên đế lại tứ hôn. Tấm lòng nữ nhi nguội lạnh quyết chí lập công để chứng tỏ mình chẳng thua kém công chúa xíu nào. Thời gian trôi qua nhìn người mình thương bên cạnh người khác, Vỹ tướng quân nhanh chóng đau lòng bỏ cuộc bởi hoàng mệnh khó cãi, nàng cố gắng quên đi, nhưng khi quên được người xưa lại quay đầu… thành ra bố cục hiện tại á.

Trong thư phòng Bạch Dương lần thứ ba nhìn ngắm lại đơn từ chức của mình, nàng đã quá chán với cái trò chơi tướng quân rồi. Nói chính xác là bây giờ đã hòa bình làm một tướng quân rất nhàm chán a, đã không có chút thú vị rồi mà ngày nào cũng phải vâng vâng dạ dạ trước người khác… đó không phải là phong cách của nàng. Nhưng tất cả những điều trên chỉ chiếm một phần chút xíu mà thôi, cái quan trọng là nàng muốn đi tìm Thiên Yết… tỷ ấy đã mất tích khá lâu rồi.

– Mộc Ly.

– Ta ở đây. – Mộc Ly nghe nàng gọi thì mở cửa bước vào.

Bạch Dương gấp đơn từ chức cho thật vuông rồi bỏ vào phong bì.

– Sát vẫn không chịu bán sao?

Mộc Ly thở dài lắc đầu, không hiểu làm sao mà tổ chức Sát lại không chịu hé một chút tin tức nào của Luyến Hoàng quý phi (Thiên Yết), hắn đã cố ra giá gập chục lần họ cũng chẳng có chút phản ứng.

Nàng nhíu mày, xem ra nàng phải đích thân đến đó một lần rồi.

Hôm nay cũng như hôm khác trước cửa phủ Ngự Lĩnh tướng quân có một chiếc xe ngựa đang đứng, phía trước là hình ảnh quen thuộc một nam tử mặc triều phục cầm ô đứng giữa trời tuyết mỉm cười nhìn nữ tử trong trang phục tướng quân oai phong bước ra khỏi phủ.

– Tôn thừa tướng thật sớm a. – Bạch Dương vẫy tay chào với hắn.

– Cát nhi.

Nhân Mã mỉm cười bước tới muốn che ô cho nàng nhưng bước được một bước thì hắn dừng chân khó chịu nhìn Mộc Ly đã nhanh tay hơn hăn.

“Lộc cộc, lộc côc” lại một chiếc xe ngựa dừng trước cửa tướng quân, xem ra hôm nay khá đông vui a.

– Bạch Dương bổn vương đưa nàng vào triều. – Doãn Thiên Hựu từ trong xe ló đầu ra nói với nàng.

Bạch Dương nghiêng đầu nhìn hắn, hôm nay tên này thần kinh mà tới đón nàng đi làm thế này. Hắn không phải nên nhỡn nhơ làm khách hay sao. Nàng ngẩng đầu nhìn trời, suy nghĩ suy nghĩ a. Toàn mỹ nam nàng biết chọn ai đây. Mộc Ly – mỹ nam trầm tính, Doãn Thiên Hựu – mỹ nam nóng nảy, Nhân Mã – mỹ nam nhẹ nhàng.

– Thật đau đầu mà. – Nàng thở dài. Đào hoa thật là khổ!

– Bạch Dương/ Cát nhi nàng bị làm sao? – Ba giọng nói lo lắng cùng lúc vang lên. (chú thích: Doãn Thiên Hựu và Mộc Ly gọi nàng là Bạch Dương, Nhân Mã gọi nàng là Cát nhi)

Bạch Dương mỉm cười đắc chí nhìn ba khuôn mặt tuấn tú đang lo lắng nhìn mình, nàng cảm thấy vô cùng thành tựu nga, ba mỹ nam đồng loạt đổ dưới chân nàng a. Ôi chao! Lựa chọn thật là khó mà, nàng không muốn phải đưa ra quyết định đâu.

– Hiếm khi đông vui thế này chúng ta cùng đi bộ vào triều đi. – Nàng hớn hở bước lên phía trước. Sau lưng Mộc Ly cũng bước theo che dù cho nàng.

Doãn Thiên Hựu cau mày khó chịu định lên tiếng mắng nàng nhưng Mộc Ly, Tôn Khôi Hạo và Bạch Dương đã bắt đầu “tập thể dục buổi sáng” hắn đành vác cái xác ngọc ngà của mình xuống xe ngựa.

Thế là trên đường từ phủ tướng quân đến hoàng cung vô cùng đặc sắc. Một thừa tướng, một nữ tướng quân, một vương gia, một hậu vệ trong trời giá rét tào nhã mà dạo phố. Đặc sắc trên đường đi là một chuyện, còn lúc thượng triều là một chuyện động trời. Một thừa tướng danh cao đức trọng, một nữ tướng quân oanh liệt nơi sa trường cư nhiên đến trễ, long nhan nổi giận chỉ có trời mới cứu được.

– Tôn thừa tướng, Vỹ tướng quân mau cho trẫm một lời giải thích. – Độc Cô Bá Kỳ mặt âm trầm nhìn hai thân ảnh một cao một thấp phía dưới. Đường đường là thừa tướng, tướng quân mà không ra thể thống gì.

Bạch Dương thở dài vì phút ngẫu hứng của mình, biết vậy nàng nhảy đại lên cái xe ngựa to nhất, đẹp nhất của Doãn Thiên Hựu cho rồi. Nàng ngậm ngùi quỳ xuống.

– Vi thần tự thấy mình không còn mặt mũi mà nhìn hoàng thượng nữa, vi thần muốn từ chức để ngao du thiên hạ. – Hôm nay đến trễ càng thuận lợi cho nàng từ chức a. Lời nàng nói ra lập tức tạo ra hiệu ứng vô cùng mạnh, Độc Cô Bá Kỳ thoáng ngạc nhiên, ánh mắt sáng quắc nhìn nàng. Hắn là vua một nước, hắn biết ai là người có tài, ai là người vô dụng. Vỹ Nguyệt Cát chính là một nữ tử tài năng, nhất thời hắn có chút phân vân.

Bên cạnh Nhân Mã nhìn nàng, chắc chắn nàng không vì cái lí do đến trễ mà muốn từ chức, nếu không phải vì cái lí do củ chuối ấy chỉ có thể là nàng đã ngán chơi rồi. Hắn tự hỏi chính mình, nếu như nàng từ chức hắn sẽ như thế nào đây? Hắn lâm vào rối bời.

– Là một tướng quân nhưng vi thần lại đến trễ, chuyện này nếu truyền đến tai các binh sĩ họ chắc chắn sẽ rất thất vọng. Để ngăn chặn điều này vi thần muốn từ chức làm ví dụ minh họa cho các binh sĩ, để họ chấp hành đúng kỷ cương, làm cho quân ta sẽ ngày càng thêm mạnh mẽ, vững vàng. – Bạch Dương bình tĩnh thêu dệt.

Lời nàng nói ra vô cùng thuyết phục, chúng quan cảm động nhìn tấm lòng trượng nghĩa của nàng. Nhất thời hình tượng của nàng thật to thật cao nha.

Nhìn chúng quan không hết lời thuyết phục mình Độc Cô Bá Kỳ không thể không làm theo.

– Chuẩn. – Hắn không nóng không lạnh nói.

– Vi thần cũng cảm thấy vô cùng hổ thẹn, cầu mong hoàng thượng ân chuẩn cho vi thần từ quan. – Nhân Mã cũng quỳ xuống, khi nghe những lời đầy thuyết của của Bạch Dương hắn cảm thấy mình cũng nên làm một tấm gương sáng cho chúng quan văn.

Lần này Độc Cô Bá Kỳ hoàn toàn nổi giận, bất quá cũng chẳng làm được gì. Y ân chuẩn được cho Vỹ Nguyệt Cát thì cũng có thể đồng ý cho Tôn Khôi Hạo. Trong một buổi sáng lại có đến một thừa tướng, một tướng quân muốn từ quan làm y không khỏi tức giận.

– Được lắm. – Độc Cô Bá Kỳ giận quá hóa cười. – Tôn Khôi Hạo không làm trọn bổn phận của một thừa tướng, tịch thu lại phủ thừa tướng biến thành dân thường. – Dứt lời y phất tay bỏ đi.Tên thái giám thấy chủ tử rời đi cũng hấp tấp chạy theo.

Bước ra khỏi điện Kim Loan nguy nga tráng lệ Bạch Dương chợt cảm thấy vô cùng nhẹ nhõm, tự do muôn năm a.

Nụ cười như hoa của nàng tỏa sáng trong ánh mặt trời làm Mộc Ly ngẩn ngơ, hắn vô thức gật đầu với nàng. Hắn nguyện là người phía sau bảo vệ, che chắn cho nàng hết cuộc đời này.

Bạch Dương cũng nhìn Mộc Ly, nàng bối rối trước ánh mắt thâm tình của hắn, nàng không phải kẻ ngốc mà không phát hiện ra tình cảm của hắn, bất quá nàng không hiểu chính mình cần gì? Trong thân thể này có Thê cổ, nàng làm sao đáp lại tình cảm của Mộc Ly? Nàng cũng từng nghĩ tới sẽ xây dựng một mối tình lãng mạn với Doãn Thiên Hựu nhưng đứng trước y nàng không có một chút rung động. Nàng dời ánh mắt về thân ảnh đang đến gần của Nhân Mã, hắn là người đầu tiên trong thế giới này cứu giúp nàng, nàng thừa nhận nàng thích hắn nhưng đó chỉ là quá khứ. Hiện tại đối với hắn nàng chẳng yêu cũng chẳng hận.

– Cát nhi ta sẽ cùng nàng ngao du thiên hạ. – Nhân Mã mỉm cười nói với nàng.

– Ta thật sự không thể nào hiểu được ngươi lại thay đổi thái độ với ta. – Từ khi nào hắn biến chán ghét nàng thành yêu thương nàng. Lòng người thật khó hiểu, nay ghét mai thích.

Nhân Mã sửng sốt nhìn nàng, câu hỏi này hắn cũng từng hỏi chính mình.

– Ta cũng không biết nữa… nàng cho ta một cơ hội được không? – Hắn mong đợi nhìn nàng.

Dưới ánh mắt nóng bỏng còn hơn nắng mặt trời ấy không biết tại sao Bạch Dương gật đầu.

Bạch Dương đưa nãi nãi đến một nơi thanh tịnh để dưỡng lão, còn nàng thì đem hết gia tài cùng mỹ nam bắt đầu lên đường ngao du thiên hạ.

Phần 2: Một vòng tròn.

Ta mở mắt, đầu óc trống rỗng làm ta thoáng hoảng hốt, ta sao lại ở đây? Ta mở to đôi mắt cố gắng nhìn xung quanh, bất quá ngoài một màu đen thì chỉ là một màu đen. A, ta nhớ ra rồi… ta vì chàng mà mất đi đôi mắt. Trong phút chốc ta có chút mủi lòng, sự hi sinh này của ta chàng nào có biết, chàng bây giờ có lẽ đang vui vẻ bên nữ nhân kia. Ta và chàng đã cách biệt âm dương, dù luyến tiếc cũng chẳng làm được gì. Ta mỉm cười lấy lại tinh thần đứng dậy bước đi, ta cũng chẳng biết ta đi đâu nữa, chân cứ thế mà bước thôi. Ta cứ đi và chợt nhận ra xung quanh hình như trống không, chân ta không gặp bất cứ chướng ngại vật nào. Và ta tự hỏi, ta đang ở đâu? Âm phủ? Sao không có một quỷ hồn nào? Chậc ta bị mù mà, sao thấy được họ chứ.

– Có ai không? – Ta cất tiếng gọi.

– Có ai không… có ai không… có ai không… – Ta nghe thấy tiếng mình vọng ra xa.

Ta thở dài…

“Bụp”, một nhân ảnh xuất hiện làm ta ngạc nhiên, ta nhìn thấy người kia, ta không bị mù a. Người nọ một thân bào cao quý, đôi mắt đen của hắn từ từ đảo qua ta, ta nghi hoặc nhìn thấy ánh mắt hài lòng của người nọ.

– Dung mạo tạm được, mang về. – Hắn cao quý nói.

Lập tức ta bị mấy tên lính không biết ở đâu xuất hiện khiêng lên. Ta tức giận đấm một phát vào một tên lính. Hắn dùng ánh mắt vui vẻ nhìn ta, ta chợt không hiểu tại sao bị đánh mà hắn có thể vui vẻ đến vậy. Chợt hắn nói.

– Đa tạ cô nương, tại hạ đang ngứa chỗ ấy, vì khiêng cô nương nên chưa thể gãi.

Ta ngất lâm sàn, nơi này thật đúng là quái dị a…

Lần thứ hai ta tỉnh dậy lại thấy mình đang ngồi rất đoan trang trên một cái ghế, xung quanh có bảy tám cô nương cũng như ta đồng dạng. Có điều họ đang cố gắng phô trương hết vẻ đẹp của mình… còn ta thì đang đơ như một khúc gỗ. Nhận thấy ánh mắt tò mò của ta họ đồng loạt quăng cho ta ánh mắt khinh thường. Ta lần thứ n thở dài…

– Diêm vương giá lâm.

Ta ngoái tay hai cái, Diêm vương tới, té ra đây là âm phủ. Ta không nhịn được mà đưa mắt nhìn xung quanh, ai nói âm phủ âm u, đầy chướng khí, toàn là một lũ lừa bít. Trước mắt ta là gì, là một nơi sang trọng đó.

– Ngươi thật to gan thấy bản vương mà không quỳ?

Ta giật mình thu hồi ánh mắt, bảy tám cô nương đã quỳ từ khi nào ta không chút hay biết, hiện tại ta là một nhân vật rất nổi bật a. Ta đảo mắt nhìn đám người Diêm vương.

– Diêm vương đâu? – Ta ngây ngốc hỏi, trước mắt ta là một tên nhóc khoảng chừng mười hai tuổi, phía sau có một đám người theo sau, ta nhận ra có cái tên cao quý vừa gặp lúc nãy.

– Lớn mật bản vương đang đứng trước mặt ngươi. – Thiếu niên phấn điêu ngọc mài giận dữ phất tay áo, đôi mắt to tròn trừng lớn nhìn ta.

Ta ngớ người, thằng nhóc môi hồng răng trắng này là Diêm vương a. Thật vi diệu!!!

– Thằng nhóc miệng còn hôi sữa này là Diêm vương sao? – Để cho chắc chắn ta nhìn thẳng vào tên cao quý và hỏi.

Tên cao quý chưa trả lời câu hỏi của ta thì cậu nhóc Diêm vương đã nhảy cẩng lên gào thét. Ta chỉ cảm thấy đầu óc mình bắt đầu choáng váng, tai ong ong bất quá không có điếc, ta vẫn nghe hắn nói.

– Chém, mãi mãi không được siêu sinh.

Gì? Mãi mãi không được siêu sinh, ta không nghe nhầm chứ. Trong phút chốc hoa mắt chóng mặt bị câu nói của hắn đập tan biến, ta tức giận trừng mắt nhìn hắn.

– Ngươi đừng có quá đáng, ngươi không biết không có tội. Ta có nằm mơ cũng chẳng ngờ được Diêm vương lại trẻ tuổi như vậy. – Ta không muốn chết lần thứ ba đâu.

Diêm vương nghe ta nói vậy chẳng những không quát trả mà nở nụ cười hài lòng. Ta thấy hắn lấy trong người ra một cái gương điêu khắc hoa mĩ, ta thấy hắn vừa vuốt mặt vừa mỉm cười nhìn người trong gương, ta thấy… ta thấy… rất nhiều điều quái dị a.

– Khụ khụ. – Tên cao quý lúc này ho lên hai tiếng đánh thức ta trong cơn mơ hồ và tên nhóc Diêm vương trong cơn ảo tưởng. – Điện hạ nên làm chính sự đi. – Y nhẹ giọng nhắc nhở.

– Tất cả đứng dậy đi.

Diêm vương gật đầu cất gương đi tới ngồi vào cái ghế cao nhất trong phòng. Hắn hất cằm tà tà liếc nhìn chúng ta một lượt từ trái sang phải, từ phải sang trái, từ trên xuống dưới… chỉ thiếu là ta chưa có lột đồ ra cho hắn nhìn từ trong ra ngoài thôi.

– Dung mạo khá được, tất cả đều thu hết đi trừ nữ tử kia. – Hắn chỉ thẳng vào ta nói bằng cái giọng cay nghiệt. – Cho ả vào mười tám tầng địa ngục đi.

Ta thở phào, không phải hồn tiêu phách tán là được rồi, mười tám tầng địa ngục thì mười tám tầng địa ngục, ta không sợ.

– Phụ vương, phụ vương. – Một giọng nói thiếu niên thu hút sự chú ý của ta. Ta đảo mắt nhìn thân ảnh mới xuất hiện. Người tới là một thiếu niên tuấn tú đáng yêu. Khoan! Thiếu niên đó kêu thằng nhóc Diêm vương là “phụ vương” a. Ta thấy có cái gì đó sai sai.

Diêm vương mỉm cười hiền từ nhìn nhi tử, hắn xoa đầu nhi tử.

– Hôm nay bắt được cái gì?

– Một con bạch hổ con. Phụ vương a, bạch hổ của ta không chịu ăn, ta uy như thế nào cũng không chịu ăn, có phải thức ăn có vấn đề hay không?

– Vậy sao? – Diêm vương nghiền ngẫm đảo mắt.

Ta có cảm giác chuyện chẳng lành, đôi mắt của hắn chứ chao đi chao lại trước mặt ta. Đúng vậy, linh cảm của ta rất ư là chính xác, hắn nhìn ta và tuyên bố.

– Lấy ả làm thức ăn đi, chắc chắn bạch hổ sẽ rất thích. – Hắn nhanh chóng biến ta thành thức ăn cho hổ. Hắn là ai mà có thể quyết định sự sống chết của lão nương? Lão nương tuy hiện tại là một con quỷ, nhưng cũng phải là một con quỷ đáng sợ. Được rồi… hắn là Diêm vương, quỷ dĩ nhiên sợ hắn rồi.

Thở dài a…

Thằng nhóc con nghe cha hắn nói vậy thì mắt sáng lên như sao, nhìn qua đã biết là một thằng bé xem cha là thần tượng rồi. Ta tức giận trừng mắt với nó, nó nhìn ta bằng ánh mắt nhìn một vật đã chết. Ta tức giận, tức giận a… nhưng bất lực rồi.

Thế là ta bị hai tên quỷ dữ tợn khiêng đi, ta la hét, chống cự trong vô vọng, trong những giây phút cuối cuộc đời quỷ hồn của mình ta lần lượt hỏi thăm gia phả nhà Diêm vương, dù gì cũng phải chết nhưng cái chết của ta cũng phải chấn động cái địa phủ này. Hắc hắc, ta là người duy nhất có thể mắng diêm vương như thằng cháu nhà mình…đây không phải là kiêu ngạo đâu. Thật sự!

– Ta nguyền rủa nhà ngươi ăn cá bị mắc xương, uống nước bị sặc, đi nhà xí không có giấy vệ sinh, đi tắm quên mất đồ…

Miệng ta nói không ngừng, mắt ta mở to nhìn bàn tay Diêm vương đang vung ra, ta không biết chuyện gì xảy ra nữa rồi, trong lúc đang mất dần ý thức ta chỉ kịp rủa hắn bị bệnh trĩ, cháu hắn sinh ra không có hoa cúc.

Lần thứ ba ta tỉnh dậy ở nơi âm tạo địa phủ này là trong một cái chuồng bằng vàng ròng, ta ngơ ngác nhìn cặp mắt hổ phách đối diện.

– Bạch hổ ngoan mau ăn đi, hôm nay ngươi còn chưa ăn cái gì đó. – Đứng ở ngoài chuồng Diêm vương con nói.

– Ta giết ngươi. – Ta tức giận đứng vùng dậy, vươn ta ra ngoài cố gắng đánh vào cái mặt đáng ghét đó của thằng nhóc. Ta lúc này như người điên vậy!!!!!

Thằng nhóc thấy như vậy khoái chí cười ha hả. Ta tức điên máu, nếu như không làm gì được thằng nhóc ta sẽ đánh con bạch hổ này vậy. Ta hùng hùng hổ hổ quay đầu đối diện với bạch hổ. Nó chớp mắt nhìn ta, ta không chớp mắt nhìn nó. Ta thấy nó hình thành tư thế chuẩn bị tấn công thì cũng lập tức bày ra tư thế phòng thủ hoàn mỹ nhất. Khi ta chuẩn bị cho nó một đòn tử thì nó chợt quay đầu đưa mông về phía ta.

– Mùi gì mà thúi vậy? Ai dám đánh rắm hả? – Đang thích thú nhìn chằm chằm và chuồng Diêm vương con quát lớn tức giận bịt mũi.

Ta có chút ngại ngùng. Ta có hơi đau bụng a.

– Sinh lí không thể trách. – Ta cười ha hả nói.

– Mau mau lôi ả ta ra ngoài, bạch

Đọc Truyện Truyện Ngắn 12 Chòm Sao

Cô và anh là bạn thân của nhau nhưng cô đối với anh là hơn cả tình bạn.

Cô lúc nào cũng bên cạnh anh, cùng anh sẽ chia những buồn vui trong cuộc sống hàng ngày. Trong suốt 5 năm qua anh có rất nhiều bạn gái nhưng không ai quen anh quá 3 tháng, cô yêu thầm anh 5 năm anh không hay biết. cô nghĩ không biết cô che dấu cảm xúc quá giỏi hay là anh quá vô tâm. Anh chỉ xem cô là đứa bạn thân không hơn không kém, là đứa ở cạnh anh những lúc anh buồn. Những lúc anh buồn cô sẽ ngồi cạnh anh đơn giản chỉ là ngồi im lặng nghe anh tâm sự đối, với anh thế cũng đủ rồi,bởi tính anh là vậy không cần an ủi chỉ cần ngồi cạnh anh im lặng nghe anh là được. Về phần Cự Giải anh nghĩ Kim Ngưu là người bạn tốt nhất của anh. Anh rất thích đi cùng cô, lúc vui hay buồn cô cũng là người đầu tiên anh nghĩ đến, anh nghĩ việc đó cũng bình thường vì cô là bạn thân của anh mà. Hôm nay họ hẹn nhau ra ngoài lần gặp nhau này Kim Ngưu định sẽ nói với anh tất cả cảm giác của cô dành cho anh, nhưng lời còn chưa nói ra thì bị những lời của anh làm nghẹn lại. – Ngưu tớ có bạn gái mới rồi. – ờ_ Ngưu gật đầu mà trong lòng đầy thất vọng,phải cô đang tuyệt vọng, cô tuyệt vọng với tình yêu này,cô nghĩ có lẽ cô nên buông tay. – Giải lần này cậu thật lòng chứ? – ừ lần này cảm giác của mình với cô ấy khác với những cô gái trước kia. – ừ vậy chúc cậu hạnh phúc! – ờ _ Cự Giải nghĩ sao anh nghe lời chúc từ cô anh lại không thấy vui,mà anh còn thấy khó chịu, hơn nữa cô hôm nay rất lạ nhưng anh cũng không biết là lạ ở điểm nào nữa. – Ngưu hôm nay tớ thấy cậu rất lạ,cậu sao vậy bệnh à?_ Cự Giải nói rồi lấy tay để lên trán Kim ngưu. – Có sao? tớ thấy tớ bình thường mà _Kim Ngưu gạt tay Cự Giải ra. – Mà thôi trễ rồi tớ về đây_ Kim Ngưu đứng dậy bước đi. Cô đi 1 cách bất ngờ làm anh không kịp chào cô tiếng nào. Nhưng cậu nào biết cô đi nhanh như thế là vì không muốn anh thấy cô khóc cô không muốn anh nhìn thấy sự yếu đuối của cô. 1 giờ khuya ở 2 ngôi nhà và 2 căn phòng khác nhau có 2 con người cùng lúc giật mình thức dậy 2 người đó không ai khác chính là Kim Ngưu và Cự Giải. Bản thân cự giải anh cũng không biết tại sao mình lại giật mình thức giấc vào giờ này, anh chỉ biết lúc này anh cảm thấy trong lòng rất bất an,anh có giác như anh sắp mất đi thứ gì đó rất quan trọng điều đó làm anh thấy rất khó chịu. Về phía Kim Ngưu lúc tĩnh giấc cô đã suy nghĩ rất nhiều cô nghĩ có lẽ đã đến lúc buông tay tình cảm đơn mà cô dành cho Cự Giải.Sáng hôm sau Hôm nay kim ngưu không đến lớp vì cô không có tâm trạng, muốn đi đâu đó 1 thời gian cho khuây khỏa hơn hết là để có thể quên đi Cự Giải. Hành lý đồ đạc tất cả cô đã chuẩn bị xong cô sẽ đi nhật. Phía Cự Giải thì anh đang đi tìm Kim Ngưu đến khi qua hỏi mấy đứa bạn học cùng khóa với cô thì anh mới biết hôm nay cô không đến lớp đành chờ khi tan học sẽ đến tìm cô sau, hôm nay anh có giờ ngoại khóa nên đến 2 giờ mới ra về,vừa ra anh đi thẳng đến nhà cô ngay.

– Cậu Cự Giải đến tìm tiểu thư hả_Người giúp việc nhà Kim Ngưu. – Ừ….Vậy cô cho tôi hỏi Kim Ngưu có nhà không? – Dạ cô Kim Ngưu đã đi du lịch rồi. không lẽ tiểu thư không nói với cậu sao? – Hả du lịch! ở đâu?rồi đi bao lâu? sao Ngưu không nói với tôi. – Dạ hình như là nhật ạ,bao lâu thì tôi không biết. – ừ cảm ơn cô_ Cự Giải cảm ơn cô giúp việc một tiếng rồi bước đi. Còn về phần cô giúp việc đang thắc mắc, vì sao tiểu thư đi mà lại không cho cậu Cự Giải hay, họ chẳng phải là rất thân sao? Từ ngày Kim Ngưu đi đến nay cũng được 1 tuần nhưng Cự Giải lại chẳng có tí tin tức gì của cô, cô không gọi cho anh mà anh gọi cho cô cũng không được,không gặp cô không có cô bên cạnh anh thấy mình rất cô đơn và còn có cái cảm giác mang tên là nhớ,anh thấy nhớ cô nhiều lắm thầm nghĩ chẳng lẽ do cô là bạn thân của anh nên anh mới thấy nhớ khi không gặp được cô. Nếunuối tiếc tantrongbaotiếc nuối Đểyêu thương xathậtxaNếunỗinhớtantrongquenbuốtgiá… Đang suy nghĩ thì điện thoại anh reo – alô – ……. – Bốp…khi nhận được tin từ đầu dây bên kia Cự Giải đã đánh rơi chiếc điện thoại trên tay anh. Anh có cảm giác như trái tim mình vở vụng ra thành nhiều mảnh, vội vàng chạy đi với tốc độ nhanh nhất có thể. Bệnh viện Trong phòng bệnh có 1 cô gái nằm bất động trên giường trên mặt phải gắng mặt nạ thở để duy trì sự sống tay chân là những dây được nói với thiết bị máy móc của bệnh viện, cạnh giường bệnh cũng có cô gái ngồi đó nắm tay cô gái đang nằm im lặng trên chiếc giường kia,trên mặt cô ấy là những lo lắng và đau lòng. Rầm…1 tiếng đá cửa rất mạnh vang lên và 1 chàng trai vội vã chạy vào – Kim Ngưu cậu ấy bị làm sao? – Cậu đến rồi à?_ là cô gái đang ngồi trên ghế – Nhân Mã cậu cho tớ biết đã có chuyện gì xảy ra với Kim Ngưu? vì sao cậu ấy lại thành ra bộ dạng như vậy được chứ?_ Anh hướng mắt về phía cô gái nằm trên giường bệnh, nhìn thấy cô như vậy làm anh rất đau lòng tim như đang bị ai đó bóp chặt, chặt đến hô hấp cũng khó khăn – Nó đi du lịch cậu biết chứ_không trả lời câu hỏi của Cự Giải mà Nhân Mã lại đặt lại câu hỏi với anh. – ừ biết – Nơi nó đến xảy ra động đất, nó là 1 trong những nạn nhân gặp phải động đất,tuy còn sống nhưng bác sĩ nói khả năng nó tĩnh lại là rất thấp. – vậy có nghĩa là cậu ấy sẽ sống cuộc sống thực vật sao_ Cự Giải lảo đảo đứng không vững – cũng không hẳn là như vậy_ 1 chàng trai từ ngoài bước vào trả lời thay cho Nhân Mã và người này không ai khác chính là anh trai của Kim Ngưu – Ý anh là sao, song tử anh có thể nói rõ hơn không_ Cự Giải nhíu mày – ý tôi là con bé còn cơ hội tĩnh dậy chỉ cần nó kiên cường thì sẽ vượt qua. – cơ hội là bao nhiêu phần trăm – 20% Từ ngày Kim Ngưu nằm viện đến nay mọi người thay nhau đến chăm sóc cho cô, những người chăm sóc cô chỉ có 3 người kia vì ba mẹ Kim Ngưu không còn cô chỉ còn Song tử là người thân, Nhân Mã là bạn thân từ nhỏ của cô kim luôn chị dâu tương lai của cô, người còn lại là anh chàng Lãnh Cự Giải người cô yêu. Lúc này người ở cùng cô là Cự Giải – Ngưu cho tớ xin lỗi – xin lỗi vì đến bây giờ mới nhận ra cậu rất quan trọng,tại sao khi gần đánh mất cậu thì tớ mới nhận ra sự quan trọng của cậu trong tim tớ, tại sao giờ tớ mới biết là tớ yêu cậu yêu tận xương tủy chứ. – Xin lỗi vì đến giờ mới nói yêu cậu nhưng tớ biết giờ có nói bao nhiêu lần thì cậu cũng không nghe được Lúc này bên ngoài Nhân Mã đứng dựa người vào cửa nghe những gì Cự Giải nói mà cô không khỏi đau lòng thay họ,cô biết Kim Ngưu rất yêu Cự Giải nhưng Cự Giải đối với Kim Ngưu là cảm giác gì thì cô không biết, giờ biết được Cự Giải yêu Kim Ngưu cô thấy vui thay cho bạn mình nhưng liệu Cự Giải có quá muộn khi nhận ra điều này không. Cô đẩy cửa bước vào Cự Giải thấy cô vào thì gật đầu 1 cái thay cho lời chào rồi anh đứng dậy ra về. Nhân Mã đợi khi Cự Giải đi thì cô ngồi xuống – Ngưu cậu phải mau tĩnh nha,cậu phải tĩnh để còn nghe Cự Giải nói yêu cậu chẳng phải đó là điều cậu muốn nghe nhất sau nếu cậu tĩnh tớ chắc chắn cậu sẽ được nghe cậu ấy nói yêu cậu.

2 năm sau Trong 2 năm nay Cự Giải có vẻ trưởng thành hơn rất nhiều giờ cậu cũng không còn là anh chàng sinh viên đào hoa ngày nào nữa mà giờ anh là tổng giám đốc của công ty giải trí rất lớn.Nhân Mã giờ là nhân viên của tập đoàn Hạ Thiên cô làm thư kí cho Tổng giám đốc mà tổng giám đốc không ai khác đó là Song tử vì triệu thiên là của nhà anh. Hôm này bầu trời trong xanh nắng ấm có thể thấy hôm nay thời tiết rất tốt chắc vì hôm nay là ngày vui của Song Tử và Nhân Mã, hôm nay là ngày cưới của họTrong lễ đường tiếng cha sứ vang lên – Hạ Song Tử con có đồng ý cưới Hoàng Nhân Mã làm vợ không ( nói ngắn gọn nha vì mình không nhớ là sẽ nói cái gì nữa) – CON ĐỒNG Ý

– vậy con Hoàng Nhân Mã con có đồng ý lấy Hạ Song Tử làm chồng không – Dạ con đồng ý Khi cả 2 đã tuyên thề xong cha bảo cả 2 trao nhẫn tiếp theo đương nhiên là 1 màn đầy tình cảm của 2 người họ.sau đó cô dâu và chú rể cùng mọi người di chuyển ra ngoài để cô dâu tung hoa cưới – Nè Cự Giải lát chú nhớ bất lấy nha_ Song Tử vổ vai Cự Giải – Bắt cái gì _ Cự Giải ngơ ngác không hiểu gì – cóc… đương nhiên là bắt hoa rồi – Nghĩ sao vậy_ cậu nhăn mặt. – ừ tôi đùa thôi, nhưng cậu cũng lớn rồi nên tìm hạnh phúc cho mình đi nếu Kim Ngưu biết cậu vì nó mà lãng phí thời gian và tuổi trẻ vì nó thì nó sẽ rất đau lòng đó _Song Tử nghiêm túc khuyên nhủ cậu – chuyện đó tính sau đi, hôm nay là ngày vui của anh chúng ta phải nói chuyện vui chứ _ Cự Giải lãng sang chuyện khác – nhưng…. – Anh bó hoa bị em ném xa quá biến mất luôn làm không ai bắt được hết á_ Nhân Mã chạy làm nũng với Song Tử làm anh cũng không nói gì về việc kia nữa. Anh qua cười dịu dàng với vợ và nói – chắc do mấy cô ngoài kia tình duyên chưa đến nên không bắt được hoa chứ không phải tại em đâu – Anh cưng vợ vừa thôi rõ là do ai kia bạo lực ném mạnh nên không ai bắt được _Cự Giải cười cười nói – Lãnh Cự Giải cậu chết với tôi_ Nhân Mã trừng mắt nhìn cậu rõ ràng là đang muốn đánh cho cậu 1 trận mà. – Hoa đẹp lắm_ giọng cô gái vang lên cắt ngang chiến tranh của 2 người kia đặc biệt giọng nói này nghe rất làm 3 người kia ngây ra hết vài giây – Mọi người bị làm sao vậy_cô gái cười nhìn họ – Kim Ngưu _ Đồng thanh và nhìn vào người con gái vừa nói chuyện – Cậu tĩnh khi nào vậy _ Nhân Mã – Sau em lại ở đây _Song Tử – Nếu đã tĩnh sau cậu không ở lại bệnh viện nghĩ dưỡng sức – Sao? – Mọi người có định để tôi trả lời không _ Kim Ngưu nhỏ nhẹ lên tiếng. – cậu /em nói đi_đồng thanh – tớ tĩnh khi sáng. – Hôm nay là ngày vui của anh trai và con bạn thân đương nhiên em phải có mặt– vì tớ muốn tham gia lễ cưới mà – à _ đồng thanh Cảm giác của 3 người họ bây giờ phải nói là đang rất rất hạnh phúc – híc…híc…cậu có biết là tớ nhớ cậu lắm không. – cho tớ xin lỗi mà _Kim Ngưu cười nhận lỗi,cô làm sao mà không biết họ lo lắng cho cô được chứ. – Nhưng sao cậu biết hôm nay là ngày cưới của họ được _Cự Giải thắc mắc – A đúng rồi sao cậu biết vậy _ Nhân Mã chạy lại đẫy Cự Giải ra rồi ngồi xuống đối diện với Kim Ngưu đang ngồi trên xe lăn. – Nè sao cậu bạo lực vậy? – Ngưu trả lời tớ đi_ bơ Cự Giải luôn.

– tuy tớ không thể tĩnh dậy nhưng ý thức tớ đã tĩnh từ lâu nên trong thời gian đó mọi người nói gì tớ đều nghe chỉ là không thể trả lời. Thật sự rất cảm ơn mọi người đã không rời bỏ tớ mà mọi người còn kiên trì chăm sóc cho tớ hàng ngày nhờ mọi người tớ mới có thể tĩnh dậy. – Con nhỏ khờ này làm sao anh trai lại bỏ mặt đứa em anh yêu thương nhất chứ. – Anh_ cô khóc và ôm anh. – Lần sau không được nói vậy nữa nghe chưa nếu không anh trai sẽ rất đau lòng đó. – Dạ em biết rồi mà anh buông em ra đi không thôi có người nỗi cơn ghen đó. – Nè cậu nghĩ mình nhỏ mọn vậy sao?_ Nhân Mã vờ giận dỗi. – Ngưu phải gọi chị dâu chứ sao lại nói là người nào đó. – Ơ_ Kim Ngưu ngơ ngác. – ơ gì vợ anh thì em phải gọi là chị dâu chứ. – Phải phải chị dâu_ Kim Ngưu nói làm cho nhân mã thấy ngại ngùng mặt đỏ lên. Thấy biểu hiện của nhân mã làm 3 người kia bật cười.

Đọc Truyện (12 Chòm Sao )Chân Mệnh Thiên Tử

Couple 1. Bạch Dương – Song Ngư

Có lúc duyên phận chỉ trong một chốc lát,Không sớm một bước…Không muộn một bước…Vừa vặn gặp mayChính là một đời một kiếp.

” Nương tử! Chúng ta hãy mau chóng sinh một hài tử bụ bẩm, dễ thương đi…Nếu không nương nhất định ép ta nạp thiếp. Nàng bằng lòng chia sẻ phu quân của mình sao? “ ” Ai nói ta sẽ sinh hài tử cho chàng chứ? Chàng đừng có mà mơ mộng hão huyền.Nhưng mà ta cũng không cho phép chàng đi tìm nữ nhân khác. “

Couple 2. Kim Ngưu – Sư Tử​ Nàng yêu hay không yêu taYêu thương vẫn ở đây, không tăng không giảmNàng theo hay không theo taTay nàng vẫn trọn trong tay ta, không lìa xa không buông bỏ.

” Ta nói mà chàng không hiểu sao? Người ta thích phải là nam tử hán đỉnh thiên lập địa chứ không phải là thư sinh yếu đuối, trói gà không chặt như chàng. ” ” Ta nhất định chứng minh cho nàng thấy.Ta mới chính là chân mệnh thiên tử mà nàng đang tìm kiếm.”

Couple 3. Song Tử – Xử Nữ

Một là đừng gặp gỡ, để khỏi quyến luyến nhauHai là đừng quen biết nhau, để khỏi tương tư nhiều.

” Ta đối với nàng là nhất kiến chung tình. Cớ sao nàng chưa một lần tin ta? Rốt cuộc ta phải làm như thế nào mới khiến cho nàng hiểu được tấm chân tình của ta? ” ” Ta yêu chàng, nhưng ta chỉ sợ một ngày nào đó,có một nữ nhân xinh đẹp hơn ta gấp bội.Liệu chàng có ruồng bỏ ta mà đến bên nàng ấy? “

Couple 4. Thiên Yết – Cự Giải

Nàng vì ta nhất định vượt thiên sơn vạn thủy mà đếnTa vì nàng nguyện chờ đợi một kiếp để yêu “Đồ vật đã rơi vào tay ta thì đừng mong lấy lại… kể cả nàng cũng vậy.Ta nhất định khiến nàng phải toàn tâm toàn ý yêu ta. ” ” Ta thà gãy chứ không cong, thà làm ngọc nát còn hơn ngói lành.Ta quyết không khuất phục trước cường quyền của chàng. “

Couple 5. Nhân Mã – Thiên Bình

Yêu là đi nát cõi hồng trần , là nhìn suốt qua làn thu thủy..Chỉ vì người đã yêu rồi , vĩnh viễn không nói lời hối hận..

” Thứ mà chàng thích cuối cùng cũng chỉ là gương mặt của ta…chỉ bởi vì…ta rất giống nàng ấy phải không?Ta là Hạ Thiên Bình không phải Trương Ngọc Nhi của chàng…Tướng công! Ta hận chàng! “ ” Ta vẫn luôn lưu luyến quá khứ mà quên đi hiện tại, đến khi sắp mất đi nàng,ta mới nhận ra nàng là không thể thay thế.Nương tử! Ta yêu nàng! “

Couple 6. Ma Kết – Bảo Bình

Không yêu hà tất phải giận,Không giận hà tất phải chấp.​” Trước giờ ta vẫn luôn giữ được sự điềm tĩnh dù trong bất cứ hoàn cảnh nào. Nhưng lần đầu tiên vì nàng mà mất kiểm soát.Lẽ nào ta thật sự đã rơi vào lưới tình? “ ” Từ trước đến nay ta vẫn luôn sống vô ưu vô lo trong vòng tay yêu thươngcủa hai vị huynh trưởng, muốn gì được nấy.Chàng là người đầu tiên dám trái lệnh ta. Nhưng tại sao ta không hề ghét chàng?