Cập nhật nội dung chi tiết về Trăng Rằm Song Ngư – Khi Ta Có Thể Buông Tay mới nhất trên website Duhoceden.com. Hy vọng thông tin trong bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu ngoài mong đợi của bạn, chúng tôi sẽ làm việc thường xuyên để cập nhật nội dung mới nhằm giúp bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất.
Xử Nữ là năng lượng hoàng đạo hướng tới sự chuẩn mực và sự hoàn hảo. Và trong tuần trăng Xử Nữ bắt đầu từ ngày 30/8, chúng ta phải đối mặt đề nghị, yêu cầu từ bên ngoài.
Trục Xử Nữ – Song Ngư là một trục không dễ cân vì nếu không chịu được áp lực ở chỗ Xử Nữ, ta dễ thấy thần kinh thác loạn, hoang mang, thậm chí điên loạn ở chỗ Song Ngư.
Xử Nữ không phải hướng tới sự phức tạp, Xử Nữ bóc tách mọi thứ đến tầng bản chất (Bọ Cạp) để có được sự đơn giản (Bạch Dương ở đỉnh yod Xử Nữ – Bọ Cạp – Bạch Dương). Mình đã từng đọc một câu chuyện về một chú tiểu luôn thấy xấu hổ vì đặt lệch 2 viên gạch khi xây một bức tường. Khi dẫn khách đi thăm quan chùa, chú luôn dẫn họ đi vòng qua bức tường đó. Cho tới một ngày, một vị khách từng cờ thấy và khen ngợi bức tường đó. Vị khách đó nói rằng dù có 2 viên gạch lệch thì bức tường vẫn có đến 998 viên gạch hoàn hảo. Xử Nữ chú trọng vào chi tiết nhưng thường không hiểu được rằng một số chi tiết không quan trọng, không ảnh hưởng đến đại cục cũng không ảnh hưởng đến chất lượng công dụng của một thành phẩm.
Một chiếc khăn dù bạc màu vẫn có thể dùng sưởi ấm.
Một chiếc bánh không đẹp, không tinh tế vẫn có giúp ai đó no bụng.
Mọi vật dù đẹp đẽ hay xấu xí đều có một vị trí, công dụng của riêng mình. Một người đối xử không tốt với ta, không hợp với cách sống của người ta không có nghĩa người đó không có ích cho xã hội, không hợp với những người khác – chẳng qua “đạo bất đồng, bất tương mưu”. Thế giới này dường như không hoàn hảo nhưng có lẽ tự thân sự không hoàn hảo đó đã là một sự hoàn hảo giúp cho mọi bánh răng, mọi chi tiết của cỗ máy khổng lồ chạy trơn tru.
Khi ta có thể hiểu về chi tiết, có thể tối giản để giữ lấy “bản chất”, “độ hữu ích”, ta sẽ có được những công cụ đơn giản. Từ Xử Nữ sang Sư Tử, ta sẽ có sự giản dị, khiêm tốn nhưng từ Sư Tử sang Xử Nữ, ta sẽ thấy những thứ rườm rà, cầu kỳ.
Xử Nữ không hướng việc khắt khe, ép buộc, lên án kẻ khác mà phối hợp với Song Ngư để luyện nên lòng nhân từ.
Vì trên đời vốn chẳng có gì hoàn hảo nên ở Xử Nữ ta được phép mắc lỗi, được phép sai nhưng phải có khả năng tự nhìn lại bản thân để sửa chữa sai lầm của bản thân để ta luôn luôn “tốt hơn” trước kia.
Trên đời cũng chẳng có gì hoàn hảo nên mỗi người không thể đáp ứng được tất cả mọi yêu cầu trên cuộc đời. Sự giằng co trên trục Xử Nữ – Song Ngư là sự giằng co xem ai cần ai hơn hay ai phải cầu ai. Khi người khác cần bạn hơn bạn cần hơn, bạn có quyền ngồi vào cung 12 để suy xét xem có đáp ứng không nhưng khi bạn cần người khác hơn thì có thể bạn lại phải chủ động ra cung 6 để cầu người. Đôi khi công kích chẳng qua là một hình thức của những kẻ cần người nhưng lại không muốn hạ mình.
Sức mạnh ở Song Ngư là sức mạnh tinh thần đủ giúp một người chống lại áp lực từ cuộc sống, dư luận để thuận theo “bản tâm”. Điều mà mỗi chúng ta có thể học được vào thời điểm trăng tròn Song Ngư là bài học buông tay.
Khi đã kiệt sức với yêu cầu bên ngoài, ta không có lựa chọn nào khác ngoài buông tay.
Khi đã tận lực hoàn thành công việc, ta có thể kết thúc và nghỉ ngơi.
Khi không thực lòng muốn đáp ứng ai đó, duy trì mối quan hệ nào đó và biết rằng có đáp ứng cũng chẳng đem lại lợi ích nào cho cả đôi bên, ta có quyền từ chối, có quyền tự cho phép mình dừng lại và buông tay.
Con người thường cảm thấy bản thân bị gông cùm, kìm kẹp, thấy khó ở với thế giới. Nhưng chúng ta đôi khi không ý thức được bản thân tự tạo nên gông cùm, xiềng xích cho chính mình.
Khi ta ép buộc ai đó phải tuân theo mong muốn của mình, ta tự xiềng mình với kẻ đó, tự trói mình với một “cái tâm” nào đó, lòng ta trở nên nặng trĩu, nhức nhối, khó chịu. Lòng ta sẽ tự nhẹ nhàng khi ta không soi mói, ép buộc bất cứ ai.
Người hay công kích, chỉ trích kẻ khác sẽ tự sống khó chịu vì sợ phải đối mặt với công kích từ thế giới bên ngoài.
Chúng ta khao khát tự do nhưng không tự giải quyết được chướng ngại bên trong để thuận theo “tâm ý”, tùy tâm sở dục.
Xử Nữ và cung 6 là nơi ta không làm sẽ bị chê và làm được cũng không được khen nên nếu ta không bị khen chê tả hữu thì đáp ứng ra sao không ai quản được. Song Ngư và cung 12 là nơi ta mặc kệ đời, sống “tùy tâm sở dục” nên ta có thể từ chối, kết thúc, mặc kệ kẻ khác nếu việc đó vốn không sai. Xử Nữ – Song Ngư không khuyên chúng ta muốn làm gì thì làm, không để ý đến xung quanh và khuyên ta hiểu rõ đúng sai, nhân quả, sống thuận theo quy luật khách quan tự nhiên chứ không phải theo mong muốn của mình hay người khác.
Share this:
Like this:
Số lượt thích
Đang tải…
Hết Yêu Thì Buông Tay, Sao Còn Yêu Vẫn Phải Buông Tay?
Xung quanh tôi có vài cặp đôi yêu nhau từ thời trung học cơ sở, họ yêu nhau ra trường và đi làm. Dù chưa đến kết quả cuối cùng của một tình yêu nhưng tôi thật sự ngưỡng mộ các cặp đôi ấy vô cùng. Song cũng không ít mối tình 5 năm, 7 năm rồi lại phải buông tay nhau. Chẳng phải hết yêu, cũng chẳng phải phản bội có lẽ vai trò của họ đã hết với đối phương mà thôi hoặc duyên đến đây đã hết.
Tôi thấy chạnh lòng vô cùng, một cô gái như tôi cũng có vài mối tình như mối tình nào cũng ngắn ngủi đến chẳng ngờ. Với tôi tình yêu không tính bằng năm tháng, tình yêu tính bằng sự chân thành là tình cảm giành cho nhau.
Bạn có biết trên đời này điều gì là bi ai nhất không?
Đó chính là bỏ lỡ nhau khi cả hai vẫn còn yêu nhau sâu đậm!
Trong chuyện tình cảm, ai cũng có thể mắc sai lầm, ai cũng chẳng thể tránh khỏi đôi lần phạm lỗi. Nhưng mọi chuyện trên đời này đều có cách giải quyết riêng, con đường nào rồi cũng sẽ có đường ra chỉ là bản thân có muốn hay không mà thôi.
Khi muốn buông tay hãy nghĩ vì sao bạn bắt đầu, hãy nghĩ cả hai đã từng cố gắng vì nhau như thế nào.
Tôi chỉ mong bạn ở cạnh người bạn yêu sâu sắc đến dài lâu, tôi chỉ mong bạn hạnh phúc với những gì mình đang có đừng vì một phút nông nỗi mà buông tay để rồi có hối cũng chẳng kịp.
Nếu có thể sao không tha thứ cho nhau, nghĩ về những dự định tương lai mà cả hai đã vạch ra mà xem. Nó đẹp biết bao, sao cứ phải dằn vặt nhau khi cả hai còn yêu thương hết mực.
Vì người con gái có thể khiến bạn lang thang vô định giữa đêm khuya, mặc cho ngoài kia mưa cả ngày không dứt vẫn đứng đợi trước cửa nhà người yêu… tôi hiểu, bạn yêu cô ấy nhiều đến bao nhiêu.
Hoặc người con trai có thể khiến bạn bỏ hết tất cả vượt ngàn cây số, rồi chấp nhận ngủ lại đêm ở sân bay nơi cô chưa từng đặt chân đến mà chẳng hề sợ hãi, chỉ để được gặp và xin lỗi vì những gì đã qua…tôi hiểu, bạn đã yêu anh ấy nhiều thế nào
Tôi chỉ muốn…
Khi bạn còn yêu, đừng bỏ lỡ. Nếu cả hai còn thương thì hãy cố gắng tiếp tục cùng nhau. Ngoài kia biết bao người còn đang chật vật vì chẳng tìm được người thương. Hãy biết rằng hai bạn là một ít trong số người may mắn vì tìm thấy nhau.
Ngày tìm thấy nhau khó khăn thế nào, chắc chỉ có hai bạn mới biết được, vậy tại sao nói buông là buông khi trong lòng chẳng ai muốn. Cuộc đời này ngắn ngủi và hữu hạn, hãy tha thứ và yêu thương khi còn có thể.
Bạn đã thật sự hiểu về tình yêu chưa? Là dù cho bạn có ngông cuồng thế nào, có đẹp trai bao nhiêu, có xinh gái như thế nào hay giàu có đến cỡ nào, nhưng khi bạn yêu thật lòng bạn vẫn sẽ cứ đau như bao người khác đó thôi. Nếu thật lòng yêu thương nhau sẽ không để lạc mất nhau vì những lý do chẳng đáng.
Còn chàng trai, cô gái kia cũng đã biết gì về tình yêu chưa? Là khi yêu đừng để cho đối phương biết ta yêu họ nhiều như thế nào, và đừng bao giờ nghĩ họ đã quá yêu mình đến nỗi chẳng thể nào mất được.
Thứ dễ thay đổi nhất trên thế gian là lòng người!
Mọi kết quả dù tốt đẹp hay không đều do hai bạn quyết định và nỗ lực.
By: Jerry
Khi Nào Mới Có Thể Nắm Tay, Cùng Nhau Đi Đến Bạc Đầu?
Khi nào mới có thể nắm tay, cùng nhau đi đến bạc đầu?
Trên con đường nhân sinh luôn có rất nhiều người đến vội vàng đi cũng vội vàng. Một vài người vụt qua trong nháy mắt, chỉ làm cuộc đời nổi lên chút gợn sóng. Một vài người lại chỉ liếc mắt một cái, cũng sẽ khiến trọn đời khó quên. Nhiều năm trước thuở còn si dại, đối với những người và những chuyện khó mà quên đi, bản thân sẽ luôn nóng nóng vội vội. Trải bao tháng năm, lòng vòng sơn thủy, loanh quanh Phật tháp, nhìn thế sự phù hoa, rốt cục có chút ngộ ra được, chuyện đời đều do duyên định. Từ lúc thiếu niên xuân hoa rực rỡ, cho đến khi già yếu gần đất xa trời, cuộc sống luôn chứng minh được sự vô tình của thời gian. Gặp được nhau, chính là duyên phận lớn nhất.
Hâm mộ Lục Tuyết Kỳ, hâm mộ nàng khi vừa mới xuất thế, khi còn đang ở thời đỉnh điểm phong hoa liền gặp được người sẽ cùng nàng ràng buộc cả đời. Lục Tuyết Kỳ khi ấy, bạch y như tuyết, tóc đen thả dài, kinh tài tuyệt diễm, tuổi trẻ quang huy thẳng hướng chân trời. Mà Trương Tiểu Phàm khi ấy, lại chỉ như muối bỏ biển, không có điểm nào khiến người khác chú ý đến. Hai người vốn không chút giao thiệp, gặp được nhau, lại từ duyên phận này, từ từ gắn liền một chỗ, cho đến cuối cùng không thể tách rời.
Câu chuyện của bọn họ ở điểm xuất phát vẫn chưa quá mức cảm động, nhưng lại tồn tại một chút ấm áp. Ấm áp có rất nhiều loại, có sự ấm áp như lửa diễm, vừa xuất hiện đã làm tan chảy sông băng. Có sự ấm áp lại như dao khắc, vô thanh vô tức tập kích con người, từng đao từng đao, nhẹ nhàng để lại ấn ký trong lòng. Mới ban đầu khó mà phát giác, đợi đến khi quay đầu lại, thì đã là khắc cốt minh tâm. Mềm lòng nương tay, bảo vệ lẫn nhau, nắm tay tương hộ, dũng cảm quên mình, ấm áp từng chút một, khắc sâu vào đáy lòng nàng. Dẫu cho nàng tựa như Cửu Thiên Tiên Tử, cũng khó mà quên tiểu tử ngốc nghếch dại khờ kia được nữa.
Chuyện xưa luôn phải có khúc chiết, cho dù tiến triển bình thản, sóng ngầm vẫn sẽ luôn ẩn nấp, bất cứ lúc nào cũng có thể phát sinh. Khoảnh khắc cô nương áo lục vì Trương Tiểu Phàm đỡ một nhát kiếm, ta tựa hồ liền cảm giác được chuỗi ngày khổ đau sau đó của Tuyết Kỳ. Mười năm có bao nhiêu dài, vĩnh viễn có bao nhiêu xa. Tương lai là một mảnh tối đen, cho dù buông bỏ hết thảy, cũng là mênh mông tìm không thấy lối. Mười năm cô tịch, mười năm vướng mắt, mười năm tưởng niệm, tựa như khúc ma âm nhiễu loạn lòng người. Nhưng Tuyết Kỳ nàng lại có thể tiếp tục kiên trì, đem mười năm này thành một chum rượu nhuốm màu ánh trăng, say chính bản thân nàng, cũng say luôn cả chúng ta. Mười năm, nàng đâu biết đó là mười năm? Tuyết Kỳ, nàng muốn chờ cho đến bao giờ ?
Con người luôn cần phải trải qua một vài chuyện, mới có thể chân chính lĩnh hội một quyển sách, một nhân vật. Không biết là may mắn hay bất hạnh, ta tựa hồ có thể cảm nhận được một chút ít sự giày vò của nàng. Biết rõ là chính tà khác biệt, biết rõ là hy vọng xa vời, biết rõ là si niệm nên trảm, lại luôn có một cái gì đó ngay tại thời điểm muốn buông tha, lén lút hiện lên từ đáy lòng, như ánh đom đóm lóe lên trong đêm tối. Có lẽ đó chính là những ấm áp khắc sâu trong tim, có lẽ chính là những dịu dàng thoảng qua như gió mát, cũng có lẽ chính là những hy vọng từng được nói ra. Nhìn thấy những thứ đó, liền sẽ không thể nhẫn tâm chặt đứt, cũng sẽ không bao giờ đoạn tuyệt được nữa. Lúc nào cũng vậy, luôn tại thời khắc hoàng hôn buông xuống hết, mới nhận ra rằng tâm tư vướng bận đều chỉ như mây khói.
Nhiều người chỉ nhìn thấy sự lạnh lùng của Lục Tuyết Kỳ, nhưng những người thật tâm thích nàng, liền sẽ có thể từ những lời nói lạnh băng mà cảm nhận được sự ôn nhu chỉ thuộc về nàng. Thương xót Lục Tuyết Kỳ, bởi vì sự dịu dàng của nàng, cũng bởi vì sự thấu hiểu của nàng. Người từ nhỏ đã sợ sét đánh như nàng, phải cần bao nhiêu dũng khí để tu luyện Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Quyết. Ta tin tưởng nàng không phải người xem võ như mệnh, ta cũng tin tưởng nàng không phải kẻ thích tranh cường mang lòng hiếu thắng. Chỉ có một lý do, đó là vì vị sư phụ xem nàng như con hy vọng nàng truyền thừa tuyệt nghệ này. Tất cả những người đối tốt với nàng, nàng đều sẽ ghi tạc trong lòng, sau đó yên lặng làm những việc cần làm, không nói một lời. Tựa như đêm mưa ở Lưu Ba, tựa như lúc liều mạng chạy đến Trấn Ma Động, tựa như lúc chăm lo ở thôn Thảo Miếu, và rất nhiều chi tiết khác nữa, đều hiển hiện sự ôn nhu và săn sóc của nàng. Đây đều là những phẩm chất vô cùng hiếm có, nhưng cũng là điều làm người ta thương xót không thôi.
Có đôi lúc bản thân lại cự tuyệt tương lai mà mình mong muốn nhất. Chính như lúc Quỷ Lệ đi đến Vọng Nguyệt Đài đề nghị muốn đưa nàng đi chân trời góc bể, nàng lại đưa ra lời cự tuyệt. Nàng biết, thân ảnh màu xanh kia luôn là hàng rào kiên cố nhất giữa hai người, mà Quỷ Lệ khi đó, còn chưa đủ dũng khí để phá bỏ nó. Để cho hắn về sau không khó xử, để cho hắn về sau khỏi rối rắm, nàng hỏi hắn một câu đẩy hắn ra xa. Sự cự tuyệt của nàng, có lẽ chính là sự kiên trì trong tình yêu thuần khiết của nàng, có lẽ cũng chính là sự dịu dàng thấu hiểu của nàng. Có một số việc, kiên trì đến cùng, chỉ vì muốn để cho đối phương một con đường lui.
Gặp nhau là duyên, nắm tay không thay đổi. Lục Tuyết Kỳ và Trương Tiểu Phàm ở thời tuổi trẻ từng nắm tay sánh vai nhau, tuy rằng trải qua bao nhấp nhô khúc chiết, nhưng cuối cùng lại một lần nữa nắm tay nhau ở tuổi trưởng thành. Ánh sáng hạnh phúc chiếu sáng tương lai của họ. Trên đường đời, có người nguyện cùng ngươi thắp sáng con đường phía trước, nguyện ý trong bóng tối dắt tay ngươi đồng hành, không rời không bỏ, đó là phúc đức tích được bao kiếp mới đủ?
Hồi tưởng lại những chuyện Lục Tuyết Kỳ từng trải qua, đột nhiên liền có dũng khí cưỡi sóng đạp gió vượt qua vạn dặm.
Muốn hỏi người rằng: Khi nào mới có thể nắm tay, cùng nhau đi đến bạc đầu?
Chỉ nguyện rằng quanh quẩn nhân sinh, dù cho luân hồi lần nữa, nàng vẫn còn ở nơi ấy chờ ta.
[Comment của Tuyết Mê]
– Thớt nhận của ta một lạy! Kỳ thực đúng như thớt nói vậy “Có chút ấm áp giống như dao khắc, mới ban đầu khó phát giác, quay đầu lại, đã là khắc cốt minh tâm”. Tuyết Kỳ cùng Tiểu Phàm chính là loại này, như dòng nước yên tĩnh chảy xuống thấm đẫm lòng người. Có điều đây hẳn là duyên phận đi, ít nhất thì người khác không có cơ hội làm nàng cảm động giống như hắn, làm nàng cam tâm tình nguyện đối tốt với hắn như hắn. May nắm tuy đường có nhấp nhô nhưng kết cục viên mãn.
– Chỉ có một lý do, nàng chính là muốn tận lực thỏa mãn tâm nguyện của những người đã đối tốt với nàng. Nàng hiểu được mình muốn gì, đồng thời cũng nguyện ý thành toàn cho người khác.
5 Lý Do Mà Người Ta Có Thể Ghét Nhân Mã;));))….
5 lý do mà người ta có thể Ghét Nhân mã;));))….
( Đã bao giờ các Tiểu Mã nghĩ tới chưa?)
1, Quá thẳng. Thẳng thắn thì là tốt, nhưng nhiều khi Nhân mã cũng hơi thẳng quá làm người ta…mất lòng. Bản thân NM nghĩ, ồ chuyện này cũng có gì to tát đâu mà, nhưng thực ra với đối phương chuyện này thật sự là vấn đề nghiêm trọng đấy. Nhiều khi NM nhìn một sự việc nào đó, nhanh chóng nói ra suy nghĩ của mình, quên mất rằng đôi khi im lặng ngậm miệng ăn tiền sẽ tốt hơn. Song cá tính thẳng thắn khiến họ lập tức nói ra điều mình cho là đúng, khiến không ít người thấy ghét vô cùng.
2. Quá kiêu căng tự mãn. Chảy trong máu của NM là khí chất kiêu hãnh của loài người ngựa. Sẽ thật khó để bắt NM phải bớt đi sự tự tin vốn có cũng như sự tự hào về bản thân họ. Tuy vậy , nhiều khi sự kiêu ngạo của họ làm người khác khó chịu thậm chí là ngứa mắt. Nhân mã khá thông minh và hiểu biết tương đối nhiều và rộng, họ cũng hay thích nói ra những suy nghĩ của mình, song đôi lúc hơi mang tính áp đặt và tự tin quá làm đối phương cảm giác như đang bị dạy đời. Họ cũng vì đức tính kiêu hãnh quá này mà trở nên nhạy cảm quá mức, vì kiêu hãnh mà thường không chịu nghe lời ai khuyên ( vì luôn cho rằng mình đúng). Trong tình yêu, sự kiêu căng làm họ cũng ít khi chịu nhún nhường và căm ghét sự phản bội.
3. Quá thất thường. Nhân mã khá mâu thuân từ suy nghĩ đến hành động. Cảm xúc họ lên nhanh nhưng tụt cũng quá nhanh. Thật là mệt mỏi để nắm bắt một NM. Ai là người yêu của họ, quả nhiên cũng thật phi thường. Phải là 1 người bản lĩnh ngút trời, mưa sa bão táp cũng không sờn như Ma kết, vô tư bàng quan với mọi chuyện như Song tử hay là tưng tửng băng lãnh với mọi việc như Bảo bình, hoặc nhún nhường hết mức như Bạch dương mới có thể sống cùng với NM. Nhân mã bản thân hắn cũng chẳng hiểu mình đang nghĩ cái gì, muốn cái gì, cần cái gì, cứ nay thế này mai thế nọ làm ai cũng thấy hắn thật hâm dở. Đặc tính cả thèm chóng chán của hắn cũng từ cái này mà ra.
5. Không có lòng tin vào người khác. Đau đơn thay, kẻ hay cười đùa, luôn tỏ ra vô tư vô lo nhất ấy, thực chất lại luôn nhìn đời với con mắt dè chừng. Nhân mã khá đề phòng với bên ngoài, dù rằng nhìn hắn chẳng ai có thể nghĩ là hắn dang như thế. Mới nói NM chơi nhiều nhưng người hắn coi là tri kỉ chẳng có mấy ai. Cũng như hắn rung động và thích thì rất nhiều, nhưng yêu thật lòng thì quá ít. Hắn e dè như vậy, chỉ vì hắn sợ mình sẽ tin người ta quá nhiêu…. bởi khi đã tin ai NM dễ dàng tin họ hết 200% của mình, thậm chí tự động ngoan ngoãn trở thành con thú cưng của đối phương. Tuy nhiên có lòng tin của NM khó 1, thì giữ được lòng tin ấy khó 10. Đừng bao giơ phản bội lòng tin của 1 NM bởi khi họ đã cho bạn lòng tin ấy, tức là bạn đặc biệt hơn rất nhiều người. Đứa trẻ ngây thơ đó giấu kín sự tin tưởng của mình, chẳng qua vì đã trót tin người quá nhiều mà thôi
By admin A.M
Bản quyền bài viết thuộc về pagehttps://www.facebook.com/ngoinhanhanma23112112
Bạn đang đọc nội dung bài viết Trăng Rằm Song Ngư – Khi Ta Có Thể Buông Tay trên website Duhoceden.com. Hy vọng một phần nào đó những thông tin mà chúng tôi đã cung cấp là rất hữu ích với bạn. Nếu nội dung bài viết hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!