Đề Xuất 3/2023 # Từ Bi Hỷ Xả 4 Chữ Cần Có Trong Tình Yêu # Top 11 Like | Duhoceden.com

Đề Xuất 3/2023 # Từ Bi Hỷ Xả 4 Chữ Cần Có Trong Tình Yêu # Top 11 Like

Cập nhật nội dung chi tiết về Từ Bi Hỷ Xả 4 Chữ Cần Có Trong Tình Yêu mới nhất trên website Duhoceden.com. Hy vọng thông tin trong bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu ngoài mong đợi của bạn, chúng tôi sẽ làm việc thường xuyên để cập nhật nội dung mới nhằm giúp bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất.

TỪ BI HỶ XẢ 4 CHỮ CẦN CÓ TRONG TÌNH YÊU

Cô ấy hiểu con – chàng trai trả lời đơn giản.Chàng trai học ngành công nghệ thông tin nhưng rất hay làm thơ. Mỗi lần chàng đọc thơ, cô gái nọ lắng nghe rất chăm chú và có những nhận xét sâu sắc, trong khi những cô gái xinh đẹp kia không để ý gì đến. Chàng trai đã chọn người yêu không vì vẻ đẹp bề ngoài, mà bởi sự lắng nghe và thấu hiểu. “Đạo Phật cũng dạy như vậy, có hiểu mới có thương, tình yêu phải làm bằng sự hiểu biết”, thiền sư kết luận.

Nhân danh tình thương, người ta làm khổ nhau. Chuyện đó vẫn thường xảy ra. Được hiểu và được thương vốn là một nhu cầu muôn đời của con người. Nhiều người thường cảm thấy không ai hiểu mình. Họ “đói” thương, “đói” hiểu. Họ thơ thẩn, lang thang trong cuộc đời tìm người hiểu mình, thương mình. Gặp được người hiểu mình, thương mình là may mắn lớn của cuộc đời. Tình yêu nảy nở, lớn lên từ đó. Vậy nên, “có hiểu mới có thương” là nguyên tắc chọn người yêu, chọn chồng/vợ theo quan điểm Phật giáo. Dù người ta có đẹp, có giàu đến đâu nhưng không hiểu mình sẽ làm mình khổ suốt đời. Hôn nhân có thể mở ra những con đường hoa hồng, có thể mở ra cánh cửa tù ngục. Chọn vợ, chọn chồng là một sự mạo hiểm lớn. Hãy cẩn thận, nếu không muốn chọn án tù chung thân cho cuộc đời mình.

“Từ”là khả năng hiến tặng hạnh phúc cho người mình yêu. Yêu thương không phải là vấn đề hưởng thụ, yêu thương là hiến tặng. Tình thương mà không đem đến hạnh phúc cho người yêu không phải là tình thương đích thực. Yêu mà làm khổ nhau không phải tình yêu. Có những người yêu nhau, ngày nào cũng khổ, đó là tình yêu hệ luỵ, chỉ mang tới sự khổ đau. Yêu thương ai đó thực sự, nghĩa là làm cho người ta hạnh phúc, mỗi ngày.

Này người trẻ, bạn nghĩ về tình yêu của mình đi, có “từ bi hỷ xả không”? Bạn hãy can đảm tự hỏi mình rằng “Người yêu ta có hiểu niềm vui nỗi khổ của ta không? Có quan tâm đến an vui hàng ngày của ta không? Người ấy có nâng đỡ ta trên con đường sự nghiệp không?…” Và tự hỏi lại mình, liệu bạn có đang thành thực với tình yêu của mình?! Liệu tình yêu của bạn đã đủ “từ bi hỷ xả”?!

Phật giáo quan niệm như thế nào về tình dục trong tình yêu? Không phải ngẫu nhiên mà vị thiền sư tôi được hạnh ngộ bắt đầu vấn đề này bằng cách bàn về “thân tâm” trong truyền thống văn hoá Á Đông.Trong truyền thống văn hoá ta, thân với tâm là “nhất như”, tức là nếu ta không tôn kính thân thể người yêu thì cũng không tôn kính được tâm hồn người ấy. Yêu nhau là giữ gìn cho nhau, kính trọng nhau. Khi sự rẻ rúng xem thường xảy ra thì tình yêu đích thực không còn.Thân thể ta cũng như tâm hồn ta. Có những nỗi niềm sâu kín trong tâm hồn, chúng ta chỉ chia sẻ với người tri kỉ. Thân thể ta cũng vậy, có những vùng thiêng liêng và riêng tư, ta không muốn ai chạm tới, ngoài người ta yêu, ta tin, ta muốn sống trọn đời, trọn kiếp.Trong tình yêu lớn và cao quý, bất cứ lời nói và cử chỉ nào cũng phải biểu lộ sự tương kính. Người con trai phải tôn trọng người con gái mình yêu, cả thân thể lẫn tâm hồn. Người con gái biết giữ gìn, cũng là biết làm người yêu thêm tương kính, nuôi dưỡng hạnh phúc lâu dài về sau.

Các loại tin khác:

HỖ TRỢ TRỰC TUYẾN

THÁM TỬ HÔN NHÂN THÀNH ĐẠT

Thống kê truy cập

Số người truy cập: 14

Lượt truy cập hôm nay: 193

Lượt truy cập: 506652

Dùng Từ Bi Hỷ Xả Đối Trị Tam Độc

I. Người tu hành nhất định là phải bồi dưỡng Tứ Vô Lượng Tâm. Khi có Tứ Vô Lượng Tâm rồi, mình mới có thể giáo hóa chúng sanh và khiến cho chúng sanh lìa khổ được vui. Nếu người tu đạo không có Tứ Vô Lượng Tâm, tức là làm ngược lại với đạo và dù có tu đến tám vạn đại kiếp, cũng vẫn còn xa Phật đạo đến cả tám vạn bốn ngàn cây số.

Tứ Vô Lượng Tâm là điều kiện cơ bản mà mỗi người tu nên có. Sao gọi là Tứ Vô Lượng Tâm? Tức là từ, bi, hỷ, xả. Vô lượng là không có hạn lượng, có nghĩa là không bỏ dở nửa chừng, hoặc không đến giữa đường rồi tự vạch mức giới hạn cho mình, không muốn tiến tới. Như mới được chút đỉnh đó thì lấy làm đủ và nghĩ là xong rồi. Thật ra, Từ Bi Hỷ Xả không có lúc nào là đủ cả, mà có được càng nhiều thì càng tốt. Chúng ta nên mở rộng, tăng cường từ bi hỷ xả cho đến khi đạt đến cảnh giới toàn thiện mới thôi.

1. Từ là có thể cho niềm vui. Chúng ta có cho chúng sanh niềm vui không? Nếu như không có, đó tức là chúng ta không dùng hết lòng từ của mình. Chúng ta nên tiến đến mục tiêu “vô duyên đại từ,” là dùng lòng từ bi đối xử với những người không có duyên với mình. Chúng ta không những thông cảm với người cùng trong hoàn cảnh khó khăn, mà chúng ta cũng nên thông cảm với cả loài động vật trong cảnh hoạn nạn nữa. Nếu có chuyện không may xảy ra, chúng ta nên ra tay tiếp đỡ, giúp chúng sanh thoát vòng khổ hải. Đấy là công việc mà Phật tử nên làm. Chúng ta đừng nên có thái độ dửng dưng, chỉ biết đứng nhìn mà không chịu giúp, vì thế là đánh mất tinh thần cứu thế của Phật Giáo. Trái lại, Phật Giáo lấy từ bi làm hoài bão, dùng cửa phương tiện của đạo Phật để tiếp nhận chúng sanh.

2. Bi là có thể bạt trừ khổ não. Chúng ta có thể bạt trừ sự đau khổ của chúng sanh không? Nếu không thể, thì đó là vì chúng ta chưa dùng hết lòng bi của mìmh. Chúng ta nên có tư tưởng “đồng thể đại bi,” cũng tức là thấy người chết chìm như chính mình bị chết chìm, thấy người đói như chính mình bị đói. Phật giáo lấy bi làm tông chỉ, vì bi là lòng lân mẫn, thương xót. Trong khi các nhà Nho nói rằng “bi thiên mẫn nhân” lại cũng phù hợp với ý nghĩa trên. Do đó mà biết rằng tư tưởng của thánh nhân trong thiên hạ đều giống nhau, như cùng xuất phát theo vết bánh xe, không tách rời lòng trắc ẩn xót thương. Phật giáo chủ trương từ bi, Nho giáo đề xướng trung thành và tha thứ. Tâm tâm tương đồng, đấy là cốt tủy của tôn giáo, nếu không thì là dị thuyết của ngoại đạo.

3. Hỷ là tâm vui vẻ. Chúng ta có hoan hỷ vui thích học Phật Pháp không? Chúng ta có sanh ưu sầu, phiền não, hoặc có tâm tư bực dọc không? Nếu quả là có, chúng ta hãy mau sửa đổi, đừng phát sanh tánh tình như thế. Nếu còn chút ít tập khí, rồi dụng công phu từ thất tình lục dục, thì đó là quan niệm sai lầm. Nên hiểu là chúng ta không được tiếp tục có thứ quan niệm sai lầm như thế. Nếu không, chúng ta không thể nào tưởng tượng nỗi hậu quả của nó sẽ ra sao.

4. Xả là tâm buông xả. Chúng ta có tâm buông xả không? Nếu có, vậy là lớn hay nhỏ? Là nhất thời hay là vĩnh viễn? Xả cái gì? Là phát tâm cho chúng sanh sự vui vẻ, bạt trừ cái khổ của chúng sanh và giúp họ trong hoàn cảnh nguy khốn. Nếu làm được như thế, chúng ta sẽ sanh lòng hoan hỷ đến mức vô hạn, nhưng chúng ta đừng nên chấp vào đó – làm xong việc rồi nên quên hết chứ đừng lưu giữ trong tâm thức. Nếu chúng ta chấp mà không quên được, đó không phải là hạnh nguyện của Bồ Tát. Chúng ta nên có tinh thần thi ân bất cầu báo thì mới được xem là người Phật tử chân chánh.

II. Tâm độc con người là do ba nghiệp thân, khẩu, ý tạo thành. Ðó là vì người ta không có tâm từ bi hỷ xả. Cho nên con người bị đọa lạc đời nầy sang đời khác và tạo nghiệp ác ngày càng nhiều thêm. Các nghiệp đó tích tập lại từ ít thành nhiều, vì thế độc tố trên thân thể người ta mỗi ngày một thêm sâu đậm. Loại độc nầy không có thuốc chữa trị, rồi lâu dần sẽ biến thành rắn, rết, bò cạp v.v… Những loài động vật nầy: miệng có độc, đuôi có độc, chân có độc, thân cũng có độc. Tóm lại, có các loại độc hại như vậy, hễ nhẹ thì làm người hôn mê, còn nặng sẽ khiến cho người ta mất mạng. Quả thật đáng sợ vô cùng.

Con người nên có lòng từ bi. Ðối với người hay đối với sự việc gì, chúng ta cũng nên chung sống trong cảnh hòa bình và đối đãi với nhau bằng tấm lòng chân thật. Tất cả đều là nghĩ đến người khác, chúng ta không được dùng thủ đoạn cay độc để áp bức người. Người học Phật không được bác bỏ nhân quả, mà phải hết sức chú ý đối với chuyện nhân quả báo ứng! Giả như có người công kích quý vị một cách vô lý, hoặc họ dùng lời lẽ phỉ báng, hoặc dùng hành động hãm hại quý vị, quý vị nên xử lý với họ bằng thái độ điềm tĩnh, không chống đối. Quý vị nên dùng tâm từ bi mà cảm hóa người, gọi là: “Lấy đức báo oán,” khiến họ hồi tâm chuyển ý, biết ăn năn sám hối. Chúng ta nên học theo tinh thần của Bồ Tát Di Lặc, tức là Nhẫn! Nhẫn! Nhẫn! Như vậy thì đao thương tự nhiên sẽ biến thành gấm vóc; mưa sẽ tạnh, trời lại trong, sóng cũng yên, gió cũng lặng. Bằng không, nếu mình không có đủ định lực, không có tánh điềm đạm, chuyện nhỏ thì chửi bới, chuyện lớn thì đánh nhau. Kết quả là hai bên đều bị tổn thương, để rồi cũng như con trai, con cò tranh nhau, rốt cuộc ông câu được lợi, và bọn chúng lại trở thành sản phẩm hy sinh.

Lúc xưa có vị Phật Sống của chùa Kim Sơn vì có định lực nên chẳng sợ bất cứ loại độc hại nào. Bởi Ngài dùng lòng đại bi cảm hóa tất cả những loài động vật có độc, cho nên chúng trở thành bạn thân và tuyệt đối không phá hại Ngài. Trong phẩm Phổ Môn có nói: “Phàm hễ ai niệm danh hiệu Quán Thế Âm Bồ Tát thì có thể cảm hóa”, khiến loài vật có độc cải ác hướng thiện và sẽ không nhiễu hại con người. Khi nghiên cứu Phật Pháp, chúng ta nên thông suốt các ý nghĩa và hiểu rõ lý lẽ bên trong, có vậy mới được xem là người chân chánh học tập Phật Pháp.

Nhiều người có tư tưởng ham thích những chuyện cao xa, những cái kỳ lạ, diệu huyền. Họ chuyên dụng công vào mấy thứ cảnh giới như thế. Ðó là có tư tưởng sai lầm! Chúng ta nên ở tại nơi Từ, Bi, Hỷ, Xả mà dụng công phu. Vậy dụng công phu như thế nào? Trước hết là chúng ta nên dụng công ở chỗ không tranh, không cầu, không tham, không ích kỷ, không tự lợi, không vọng ngữ. Ðạo lý nầy tuy nông cạn, nhưng trước tiên chúng ta phải nắm chắc chỗ nông cạn đó, vì từ gần sẽ đến xa và từ cạn mới đến sâu. Chúng ta không nên bàn tán đến những chuyện huyền diệu xâu xa, hay lý luận tràng giang đại hải, để rồi không ai hiểu nỗi, vậy chẳng ích lợi chút nào.

Cho nên nói: “Nên quán tánh pháp giới, tất cả do tâm tạo.” Tâm có thể tạo thiên đường, tâm có thể tạo địa ngục. Mười Pháp Giới không ra ngoài một tâm niệm, do đây chúng ta có thể biết rằng: Tâm niệm nhất động, nghiệp ảnh tùy chi, tức là tâm niệm vừa khởi, bóng nghiệp liền theo. Người xưa có nói:

Ba chấm như chùm sao Lưỡi câu như trăng khuyết Mang lông từ đây ra Thành Phật cũng từ đấy.

Ðó là diễn tả về cách cấu tạo của chữ TÂM, do vậy chúng ta có thể hiểu rõ được tâm tánh của mình. Nếu đã hiểu rõ được tâm mình rồi, thì giận hờn gì cũng không còn nữa. Tất cả những tranh giành, tham lam, tìm cầu, nhất nhất sẽ không có nữa. Lúc bấy giờ chúng ta mới tự tại thật sự, mới giải thoát thật sự, mới hiểu rõ thật sự về ý nghĩa làm người.

Con người vốn sẵn có Phật tánh, mỗi mỗi chúng ta đều có đầy đủ hết. Tuy nhiên, chúng ta lại vứt đi Phật tánh của mình, bỏ cái gần để tìm cái xa và bám níu vào cái bên ngoài. Chúng ta tìm kiếm những thứ rác rưởi, rồi cho là vật quý giá và xem như bảo bối. Ðó thật là vừa tức cười, lại vừa đáng thương hại thay! Tôi hy vọng mọi người đều biết nhận thức ra điều nầy mà hạ thủ công phu, giữ lòng trong sạch, bớt ham muốn và đừng cạnh tranh với đời.

Có người nói: “Tất cả những gì trên thế giới, từ sơn hà đại địa, phòng xá nhà cửa, cho đến cây gai cỏ độc và đất, cây, cát, đá đều là do tâm tạo thành.” Nếu đã biết tất cả đều do tâm tạo, vậy tại sao chúng ta không quét sạch hết rác rến trong tâm để trang nghiêm cho thế giới ở vị lai? Thế giới Cực Lạc của Phật A Di Ðà được tạo thành, là do lúc xa xưa Ngài vì muốn cho chúng sanh thoát khổ được vui. Do Ngài đã siêng năng tu Lục Ðộ Vạn Hạnh, và hồi hướng công đức mà tạo ra thế giới Cực Lạc.

Chúng ta cũng nên tạo cho được một thế giới Cực Lạc. Vậy phải tạo như thế nào? Trước hết là chúng ta phải không có thất tình. Thất tình là gì? Ðó là hỷ, nộ, ai, cụ, ái, ố, dục; tức là vui, giận, buồn, sợ, yêu, ghét, ham muốn. Khi chúng ta điều phục được bảy thứ tình cảm đó, thì chúng sẽ không thể nào tạo phản dấy loạn nữa. Lúc bấy giờ tâm chúng ta sẽ thái bình vô sự, chuyện khổ sở gì cũng không còn. Vì sao có khổ sở? Vì tâm không được bình yên. Và nếu không có những chuyện khổ, chỉ toàn thọ hưởng các điều vui, như vậy là thế giới Cực Lạc của nhân gian rồi.

Một khi chưa hàng phục được thất tình, đó có thể vì chúng mạnh mẽ thái quá hay là yếu ớt bất cập, không phù hợp với trung đạo, cho nên chúng ta mới điên điên, đảo đảo. Nếu chúng ta hiểu rõ thất tình và có thể hàng phục được chúng, khiến chúng đừng gây sóng gió, tức là chúng ta đã hàng phục được tâm. Bởi thất tình từ trong tâm sanh ra, cho nên khi trong lòng hoan hỷ hay bực tức, đó đều là vì tâm đang bị xoay chuyển theo cảnh giới. Bây giờ chúng ta đã tìm ra căn gốc, vậy chúng ta sẽ không còn mê hoặc và cũng sẽ làm cho bọn thiên ma ngoại đạo phải hàng phục. Tại sao thiên ma ngoại đạo đến quấy nhiễu tâm mình? Bởi chúng ta đã dùng tâm tình cảm của mình một cách quá độ. Một khi hướng cầu bên ngoài, tâm chúng ta sẽ không an tĩnh. Do đó chúng ta đã dẫn dắt ma mị vào trong tâm mình để làm chủ nhân ông. Nếu chúng ta nghe theo mệnh lệnh và chịu sự chỉ huy của nó, vậy là chúng ta không còn quyền tự chủ và sẽ làm nô lệ cho nó thôi.

Trích “Khai Thị 6” Hòa Thượng Tuyên Hóa

Cách Thực Hành Từ Bi Hỷ Xả Để Đạt Được Đại Lạc

Tứ Vô Lượng Tâm là bốn tâm Từ, Bi, Hỷ, Xả vô lượng vô biên trải rộng đến tất cả khắp cùng mười phương pháp giới chúng sinh, cầu nguyện cho họ nhanh chóng được giải thoát giác ngộ.

Để hiểu được Bồ đề tâm, Đức Phật có dạy phương pháp thực hành về Tứ Vô Lượng Tâm. Chúng ta phải trải rộng tâm mình, hướng động cơ tu tập của mình tới hết thảy chúng sinh vô lượng, không giới hạn, không trừ một ai. Chúng ta luôn mở đầu tất cả các pháp thực hành bằng sự thực hành Tứ Vô Lượng Tâm:

Nguyện chúng sinh đắc nhân an lạc,

Sống yên vui từng chớp sát na.

Nguyện chúng sinh muôn khổ lìa xa,

Thoát vòng tục lụy phiền hà thế gian.

Nguyện chúng sinh dứt khổ hân hoan,

Vô lượng hỷ lạc, từ quang sáng ngời.

Nguyện chúng sinh an trụ không rời,

Trong bình đẳng xả muôn đời vô ưu.

Vô Lượng Tâm thứ nhất là lòng Từ

Chúng ta phải phát triển lòng từ hướng về tất cả chúng sinh. Bắt đầu từ chính mình, rồi hướng rộng ra đến những người xung quanh mình. Nếu chúng ta ghét những người xung quanh mình, thì chúng ta sẽ không thể thương yêu những người khác nữa, nếu chúng ta rối loạn thì những người xung quanh chúng ta cũng rối loạn. Nếu chúng ta không phát triển được hiểu biết sâu sắc về chính mình thì sẽ rất khó để hiểu được người khác.

Đầu tiên bạn có thể phát triển tâm từ hướng về chính mình, sau đó bạn mới bắt đầu phát triển tâm từ này hướng về những người khác, rồi dần dần mở rộng thêm đến nhiều người hơn và cuối cùng chan trải khắp chúng sinh.

Trên thực tế, rất nhiều bậc thầy đã hướng dẫn chúng ta phát triển Tứ Vô Lượng Tâm hướng về những người mà mình yêu quý, đầu tiên bởi vì như thế sẽ dễ hơn cho sự thực hành, nhưng chúng ta cần hiểu rằng Bồ đề tâm chân thật không giới hạn, vô biên và vô lượng.

Vô Lượng Tâm thứ hai là lòng Bi

Tâm từ là mong ước hạnh phúc và những điều tốt lành cho chúng sinh. Từ là một loại mong nguyện tích cực, ví dụ khi chúng ta mong ước con cái mình, bạn bè mình, gia đình mình được may mắn và hạnh phúc, chúng ta sẽ có rất nhiều hy vọng và mong ước tích cực, đó là lòng Từ. Nếu chúng ta mong muốn chấm dứt khổ đau cho con cái, bạn bè và gia đình chúng ta, đó là lòng Bi. Lòng Bi xuất hiện khi chúng ta nghĩ đến những hoàn cảnh đau khổ, khó khăn mà người khác đang trải qua, và chúng ta mong muốn họ sẽ giải thoát khỏi những khó khăn đau khổ đó.

Trong Đạo Phật, khi thực hành Tứ Vô Lượng Tâm, chúng ta không chỉ nghĩ tới riêng cõi người mà hướng rộng ra tất cả các cõi khác như cõi súc sinh. Ví dụ: khi xem kênh “Khám phá thế giới động vật”, chúng ta sẽ thấy con vật này tấn công con vật khác, rồi chỉ vài phút sau lại có một con vật nữa tấn công con vật này. Tất cả những điều này đang xảy ra dưới biển, trên trời và trên mặt đất. Mặc dù chúng ta không thuộc cõi súc sinh, chúng ta cũng thực sự chia sẻ với cõi súc sinh. Mặc dù chúng ta đang ở trong cõi người, song cõi động vật cũng không khác nhiều với những gì chúng ta đang thấy. Thỉnh thoảng chúng ta cũng có những kinh nghiệm tương tự với loài súc sinh, bởi chúng ta cũng có một vài cách hành xử giống với loài súc sinh, không có nhiều sự khác biệt lắm.

Ở một vài quốc gia, mức độ của cái đói và cái chết mà loài người trải nghiệm cũng tương tự với loài động vật hay loài quỷ đói, con người thường xuyên chịu đau khổ vì đói khát, bệnh hoạn, chết chóc… Bởi vậy, chúng ta cảm thấy bi mẫn hướng về những chúng sinh đó, những con người đó. Chúng ta phải phát lòng đại bi đến cả cõi súc sinh. Theo lời Phật dạy, mỗi chúng ta đều đã gieo nghiệp nhân để tái sinh trong cõi súc sinh, chúng ta có thể là một loài súc sinh trong kiếp tương lai. Tương tự như vậy, loài động vật cũng có thể được tái sinh vào cõi người nếu chúng đã từng giữ gìn ngũ giới. Bởi vậy, Từ Vô Lượng và Bi Vô Lượng là hai khía cạnh chúng ta phát triển mạnh mẽ để trưởng dưỡng Bồ đề tâm, đặc biệt là tâm Bi.

Khi chúng ta khởi tâm từ và tâm bi tới một người mà chúng ta yêu thương nhất, có thể là một người trong gia đình mình hay trong số bạn bè mình, chẳng hạn như tới mẹ của bạn, đó cũng gần như là Bồ đề tâm. Song do tâm từ bi đó chỉ hướng tới một người, nên đó không phải là Bồ đề tâm chân chính. Sự chấp thủ này được gọi là ái kiến theo cách nhìn của Đạo Phật.

Bồ đề tâm cần phải được thực hành với Xả Vô Lượng Tâm. Không nên có sự phân biệt giữa bạn hữu, kẻ thù và tất cả chúng sinh. Mỗi người có một cách khác nhau để phát triển tâm Xả. Một số người phát triển tâm Xả trong giới hạn bạn bè hay những người quen, dần dần mở rộng tâm hướng tới những người hàng xóm, tới cả quốc gia, rồi đến toàn vũ trụ. Một số người cảm thấy không thoải mái khi chúng ta tụng lời cầu nguyện:

Con và hết thảy chúng sinh mẹ vô biên như hư không

“Vô biên” có nghĩa là không hạn cuộc, không giới hạn, và không đếm được. Như vậy nghĩa là không có sự phân biệt. Một số người lại thấy dễ dàng hơn khi nghĩ đến tất cả hữu tình, họ lại cảm thấy rất thoải mái ngay từ buổi đầu thực tập. Bởi vậy mức độ phát triển Bồ đề tâm viên mãn thế nào hoàn toàn tùy thuộc vào sự lựa chọn của bạn.

Có rất nhiều cách để phát triển Bồ đề tâm. Đối với giáo lý Mật thừa, dù thực hành pháp tu có cao cấp tới đâu, nếu thiếu Bồ đề tâm thì hoàn toàn không có nền tảng và vô cùng nguy hiểm. Với bất kỳ pháp môn nào, nếu không có Bồ đề tâm thì nghĩa là không có nền móng. Dù chúng ta có thể thực hành rất nhiều Bản Tôn, nhưng nếu chúng ta không hiểu và thực hành Bồ đề tâm, thì tuyệt đối không có cách nào để đạt được kết quả. Điều này đặc biệt nguy hiểm nếu chúng ta thực hành các Bản Tôn phẫn nộ, với tóc hung đỏ, hàm răng sắc nhọn và cầm kiếm trong tay. Nếu chúng ta quán tưởng và thực hành như vậy để phá hủy người khác hay đạt được năng lực mà thiếu Bồ đề tâm thì không được phép thực hành.

Guru Sengye Drathok, một trong tám hóa thân của Đức Liên Hoa Sinh

Bồ đề tâm là giáo lý căn bản trong truyền thống Đại thừa và càng quan trọng hơn trong truyền thống Mật thừa. Không một trang nào trong các nghi quỹ thực hành của Mật thừa không bắt đầu bằng việc phát Bồ đề tâm. Bởi Bồ đề tâm là nền tảng căn bản của mọi thực hành. Bồ đề tâm rất quan trọng. Mặc dù chúng ta đã hiểu Bồ đề tâm là gì nhưng chúng ta vẫn cần tu tập để phát triển, để thông qua những phương pháp thực hành cụ thể. Những phương pháp thực hành nhằm phát triển Bồ đề tâm cũng rất quan trọng.

Theo thứ tự các câu kệ về Tứ Vô Lượng Tâm, Từ Vô Lượng Tâm đứng đầu tiên, Bi Vô Lượng Tâm đứng thứ hai. Mong ước chúng sinh đạt được chân hạnh phúc đứng thứ ba và Xả Vô Lượng Tâm đứng thứ tư. Thực tế trong sự thực hành, chúng ta phải tu tập Xả Vô Lượng Tâm trước tiên. Nhờ nhận biết bản thân mình và tất cả chúng sinh đều bình đẳng, chúng ta phát tâm Từ vô lượng, Bi vô lượng và mong ước tất cả hữu tình đạt được chân hạnh phúc. Nhờ sự thực hành này, trạng thái an lạc, hạnh phúc sẽ xuất hiện trong tâm chúng ta. Khi thực hành Tứ Vô Lượng Tâm chúng ta sẽ thực sự trở nên mạnh khỏe và hạnh phúc, loại hạnh phúc này được gọi là Đại Lạc, còn được gọi là Hỷ vô lượng. Bởi vậy sự phát triển Bồ đề tâm thường bắt đầu với việc thực hành Tứ Vô Lượng Tâm.

(Khai thị của Đức Nhiếp Chính Vương Choegon Rinpoche Chokyi Sengye

Trích ấn phẩm “Những hành giả Yogis của Truyền thừa Drukpa”)

Chữ “Yêu” Trong Mắt 12 Cung Hoàng Đạo

Yêu là cho và nhận, là cảm giác yêu một ai đó bằng cả tấm lòng và được người ấy đáp lại tình cảm. Tình yêu, không nên giống như đường một chiều.

KIM NGƯU

Yêu không phải là dùng những từ ngữ hoa mỹ sến súa để đánh lừa thính giác của đối phương, mà là tạo được cảm giác thoải mái, tự nhiên và chân thật khi ở bên nhau.

SONG TỬ

Tình yêu cần có sự đồng điệu về ngôn ngữ, là không ngại thể hiện cảm xúc của mình tới đối phương bằng những lời khen có cánh, là biết biểu đạt thành ý của mình một cách duyên dáng và đầy lãng mạn, nhưng không hề lố lăng, giả tạo. Trong tình yêu của Song Tử, ngôn ngữ và giao tiếp đóng vai trò quan trọng.

Yêu ai đó không phải vì người ấy xinh đẹp, hoàn mỹ, thông minh hay giàu có, mà vì người ấy mang lại cho mình cảm giác bình yên, an toàn và đặc biệt hơn hẳn những người khác.

SƯ TỬ

Yêu có lúc là phải cùng nhau “hư hỏng”, là hào phóng với nhau cả về mặt vật chất lẫn tinh thần, là phải nhường nhịn và nuông chiều lẫn nhau, và không thể thiếu những món quà bất ngờ để thỏa mãn đôi bên.

XỬ NỮ

Yêu là một mối quan hệ cần có điều kiện tiên quyết là sự thủy chung và tôn trọng lẫn nhau. Bên cạnh đó, đôi bên cần phải tạo được niềm tin cho đối phương và sẵn sàng đi đường dài cùng nhau, quyết không “đứng núi này trông núi nọ”.

Yêu là khi chỉ cần nhìn thấy bóng dáng người ấy xuất hiện trong tầm mắt của mình mà bỗng chợt cảm thấy bình an và ấm áp đến lạ lùng, như thể mọi thứ hiện hữu xung quanh đều trở nên vô nghĩa, cả vũ trụ này chỉ còn xoay quanh mình và người ta.

BÒ CẠP

Yêu là một cảm giác vô cùng vi diệu những cũng đem lại nhiều phiền toái và khó chịu, khi bỗng nhiên một ai đó xa lạ đột nhiên trở thành cả thế giới đối với bạn chỉ trong chốc lát, khiến bạn mất ăn mất ngủ và đặt hết tâm can vào người ấy.

NHÂN MÃ

Tình yêu cũng giống như tình bạn, trong đó hai kẻ yêu nhau có thể tin tưởng, dựa dẫm vào nhau như một cặp đôi tri kỷ, có thể kể hết cho nhau nghe mọi chuyện trên trời dưới bể và nắm tay nhau đi khắp thế gian.

Yêu là cùng nhau xây dựng một mối quan hệ dựa trên nền tảng tình cảm, truyền thống, các nguyên tắc đạo đức trong xã hội và sự đồng lòng, nghiêm túc, kiên định, có định hướng bên nhau trọn đời.

BẢO BÌNH

Yêu là một trò chơi đấu trí vô cùng hack não nhưng cũng đầy thú vị và phiêu lưu, trong đó hai kẻ yêu nhau đều tình nguyện chịu thua trước đối phương. Bởi khi yêu, thông minh đến mấy cũng trở nên dại khờ.

SONG NGƯ

Yêu là khi chỉ cần ở bên cạnh, vai kề vai với người ấy thôi, bạn cũng có cảm giác như đang phiêu diêu ở chốn thiên đường dù thực ra nơi bạn đang sống chẳng khác gì địa ngục.

Alexandra V

ione.vnexpress.net

Bạn đang đọc nội dung bài viết Từ Bi Hỷ Xả 4 Chữ Cần Có Trong Tình Yêu trên website Duhoceden.com. Hy vọng một phần nào đó những thông tin mà chúng tôi đã cung cấp là rất hữu ích với bạn. Nếu nội dung bài viết hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!